LỜI CẦU HÔN MÙA ĐÔNG (DEVIL IN WINTER) - Trang 270

đến bên anh ngay lập tức, vòng hai cánh tay quanh anh trong một cái ôm
ngắn khi cô thì thầm một lời âu yếm vào tai anh.

“Chúng ta nên thay miếng gạc và băng hai lần một ngày, tôi nghĩ vậy,” Cam
không nói với một ai cụ thể, rửa sạch hai tay bằng xà phòng và nước sạch.
“Nếu cơn sốt không cải thiện đến lúc đêm xuống thì chúng ta sẽ tăng gấp
đôi lượng cây bốn giờ lên.” Vẫy Evie đến chỗ anh, anh rửa tay và hai cánh
tay cho nàng. “Ngài ấy sẽ ổn thôi, em thân mến,” anh nói. “Khi ngài bá
tước tháo máu cho vết thương nó trông khi tệ như anh đã nghĩ.”

Evie lắc đầu mệt mỏi, đứng đó trong sự thụ động như trẻ con khi anh chùi
hai bàn tay ướt của nàng. “Em không thể để mình hy vọng được. Em không
thể để mình tin...” Giọng nàng đứt quãng khi mặt đất như nghiêng ngả dưới
chân nàng, và nàng vụng về điều chỉnh người khi cố gắng giữ vững thăng
bằng. Cam nhanh chóng bắt được nàng và bế nàng lên áp vào ngực anh.
“Phần em thì phải lên giường thôi,” anh tuyên bố, bế nàng đi đến cửa.

“Anh Sebastian...” nàng lẩm bẩm.

“Bọn anh sẽ chăm sóc cho ngài ấy trong khi em ngủ.”

Nàng có rất ít lựa chọn khi cơ thể thiếu ngủ trầm trọng của nàng từ chối
hoạt động thêm nữa. Kí ức cuối cùng của nàng là về Cam đặt nàng lên
giường, đắp chăn và nhét hai mép chăn quanh người nàng như thể nàng là
một cô bé. Ngay khi cơ thể nàng bắt đầu ấm dần lên dưới những lớp chăn
dày lạnh, nàng rơi thẳng vào một giấc ngủ sâu không mộng mị.


Evie thức dậy trong ánh sáng tưng bừng của một ngọn lửa nhỏ. Một cây nến
được đặt trên cái bàn cạnh giường. Ai đó đang ngồi bên mép giường
nàng...Lillian...trông cô xộc xệch và mệt mỏi, với mái tóc được cột lại sau
gáy.

Chầm chậm, Evie ngồi lên, lấy tay chùi mắt. “Tối rồi à?” nàng nói giọng
khào khào. “Mình chắc phải ngủ cả buổi chiều.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.