LỜI CẦU HÔN MÙA ĐÔNG (DEVIL IN WINTER) - Trang 53


“Năm mươi bảng cho một chiếc nhẫn mà không có một viên đá quý nào
sao?” St. Vincent hỏi lại chua chát.

“Đó là vàng ròng Scot,” Macphee nói, trông phẫn nộ vì giá cả hợp lí của
ông lại bị nghi vấn. “Được khai thác từ những dòng suối của Lowther—“

“Và phần còn lại?”

“Ba mươi bảng cho nghi lễ, một bảng tiền thuê cửa hàng của tôi, một đồng
gui-nê cho giấy hôn thú, tôi sẽ có ngai vào ngài mai, một đồng curon cho
những người làm chứng”—người thợ rèn ngừng lại để chỉ về hướng những
cô con gái đang cười khúc khích và nhún gối chào—“một đồng curon nữa
cho những bông hoa—“

“Một đồng curon cho một đám hoa chết héo?” St. Vincent hỏi điên tiết.

“Tôi đã tặng hai người bài hát mà khôn thu phí,” Macphee thừa nhận một
cách ân cần. “Ồ, và một đồng silinh cho sợi ruy-băng...mà hai người không
được
tháo ra trước khi tân hôn...nếu không vận rủi sẽ bám theo hai người từ
Gretna.”

St. Vincent mở miệng để tranh cãi, nhưng sau khi liếc nhìn gương mặt kiệt
sức của Evie, anh đút tay vào túi áo để lấy tiền. Những chuyển động của
anh vụng về, vì anh thuận tay phải và lúc này chỉ có thể sử dụng được tay
trái. Kéo ra một tấm séc và một vài đồng, anh quẳng chúng lên bệ rèn.
“Đấy,” anh nói cộc cằn. “Không, đừng trả lại tiền thừa. Đưa chúng cho các
con gái của ông ấy”—một âm vực châm biếm lẫn vào giọng anh—“cùng
với lòng biết ơn của ta vì bài hát.”

Một bản điệp khúc những lời cám ơn bật ra từ Macphee và các cô gái. Được
thêm cảm hứng, họ đi theo hai người ra đến cửa, hát lên đoạn nhạc hay nhất
của bài hát hôn lễ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.