LỜI CẦU HÔN MÙA ĐÔNG (DEVIL IN WINTER) - Trang 58

việc đó là để giữ anh không phải thấy vẻ mặt nàng, hay để ngăn nàng không
thấy được vẻ mặt anh. Khi dải lụa trắng đã rơi xuống, Evie cảm thấy như họ
vẫn còn được buột chặt lại với nhau, nơi cổ tay nàng còn lưu giữ cảm giác
kết nối cùng anh.

Cuối cùng anh cũng dám liếc nhìn nàng, St. Vincent lặng lẽ thách thức nàng
phản đối. Nàng giữ im lặng và khoác cánh tay anh. Họ đi bộ hết khoảng
đường ngắn đến quán trọ. Đầu óc nàng quay cuồng, và chỉ vừa đủ tỉnh táo
để nàng có thể nghe được những lời chúc mừng vui vẻ của Ông Finley khi
họ bước vào căn nhà nhỏ. Hai chân nàng cảm giác nặng nề khi bước lên
những bậc thang hẹp và tối.

Thế là mọi chuyện đã đến nước này đây, phải cần đến cố gắng cắn-chặt-
răng để lê chân này lên trước chân kia trong niềm hy vọng nàng sẽ không
ngã gục trên những dấu chân mình. Họ đến trước một cánh cửa nhỏ trong
hành lang trên lầu. Dựa đôi vai rũ xuống vào bức tường, Evie quan sát St.
Vincent loay hoay với ổ khóa. Chìa khóa vặn trong ổ với một âm thanh
nhộn nhạo, và nàng lê bước tới khung cửa mở.

“Chờ đã.” St. Vincent cúi người xuống để bế nàng lên.

Nàng vội hít vào. “Ngài không cần phải—“

“Để chiều theo cái bản tính mê tín của em,” anh nói, nhấc nàng lên dễ dàng
như thể nàng là một đứa trẻ, “Tôi nghĩ chúng ta nên thêm vào một truyền
thống cuối cùng.” Hơi xoay người, anh bế nàng đi qua khung cửa. “Sẽ thật
xui xẻo nếu cô dâu vấp chân ở bậu cửa. Và tôi đã từng thấy những người
đàn ông chè chén suốt ba ngày mà còn đứng vững hơn em.”

“Cám ơn ngài,” Evie thì thầm khi anh đặt nàng xuống.

“Việc đó giá nửa đồng curon,” St. Vincent trả lời. Một lời gợi nhớ mỉa mai
về thù lao của người thợ rèn đem đến một nụ cười bất chợt trên gương mặt
nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.