LỜI CẦU HÔN MÙA ĐÔNG (DEVIL IN WINTER) - Trang 57

nhàng cà lên mặt nàng. Những ngón tay anh tìm đến với quai hàm mỏng
manh của nàng, nghiêng cằm nàng lên, ngón tay cái của anh vồ về môi dưới
của nàng hé mở. Ngay giây phút anh có được một lối vào, anh khóa kín
miệng anh trên miệng nàng. Nàng có thể nếm được anh, một dư vị tinh tế và
đầy cám dỗ tác động đến nàng như một chất kích thích xa lạ. Lưỡi anh đẩy
vào trong nàng, khám phá bằng những cái vuốt ve mơn trớn...trượt vào sâu
hơn khi nàng không cưỡng lại.

Sau một nụ hôn tìm hiểu lộng lẫy, anh lùi lại cho đến khi môi họ chỉ hơi
chạm vào nhau, hơi thở của họ hòa lẫn thành những luồng hơi trắng có thể
thấy được trong không khí buổi đêm giá lạnh. Anh hé môi chạm nhẹ một nụ
hôn lên môi nàng, và một cái nữa, hơi thở nông của anh phủ đầy miệng
nàng. Những nụ hôn nhẹ nhàng trượt trên má đến những đường trũng của
tai nàng, và nàng thở hổn hển run rẩy khi nàng cảm thấy lưỡi anh lần theo
đường cong nhạy cảm, chỉ trước khi răng anh cắn nhẹ nhàng vào cái dái tai
nhỏ. Để đáp lại, nàng ngọ nguậy, những cảm giác đổ tràn xuống ngực nàng
và xuống xa hơn, đọng lại thấp hơn ở những nơi kín đáo.

Ưỡn người lên áp vào anh, nàng mò mẫm tìm kiếm cái miệng nóng bỏng,
trêu chọc, sự vuốt ve mượt mà của lưỡi anh. Anh dâng nó cho nàng, nụ hôn
của anh dịu dàng nhưng vững chãi. Nàng uốn cong cánh tay quanh cổ anh
để giữ cho khỏi ngã, trong khi anh giữ cổ tay kia áp sát vào bức tường,
mạch đập của họ rộn lên cùng nhau dưới vòng dây của dải ruy-băng trắng.
Thêm một nụ hôn sâu nữa, vừa dữ dội vừa êm dịu cùng một lúc...anh nuốt
lấy miệng nàng, nếm và liếm bên trong nàng...sự sung sướng đó như muốn
xóa đi ý thức của nàng. Và nàng choáng váng nghĩ...Hèn nào…Hèn nào mà
những người phụ nữ khác đã khuất phục trước người đàn ông này, đã vứt đi
tên tuổi và cả danh dự của họ vì anh...còn cả, nếu như lời đồn đáng tin, đe
dọa sẽ tự tử khi anh rời bỏ họ. Anh là hóa thân của khoái lạc.

Khi St. Vincent nhấc người anh khỏi nàng, Evie ngạc nhiên rằng vì nàng đã
không sụp xuống mềm oặt trên nền đất. Anh đang thở khó khăn như nàng,
có lẽ còn khó khăn hơn, ngực anh nâng lên và hạ xuống đều đặn. Họ cùng
im lặng khi anh với tay tháo dải ruy-băng, ánh mắt xanh băng giá của anh
tập trung hoàn toàn vào việc đó. Hai bàn tay anh đang run rẩy. Anh không
thể khiến bản thân nhìn vào mặt nàng, mặc dù nàng không thể đoán được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.