LỜI CHẨN ĐOÁN CUỐI CÙNG - Trang 114

- Xin lỗi anh, em không giả bộ đâu.
- Thật nhé ? - Anh hỏi giọng nghi ngờ.
Nàng nắm tay anh :
- Mike... ban nãy. Em cũng muốn như anh vậy thôi. Không ngờ...
Chỗ đau lại nhói lên.
- Anh xin lỗi Vivian. Cứ ngỡ là...
- Em biết anh nghĩ gì rồi. Nhưng không phải thế đâu. Thật đấy.
- Được rồi. Cho anh biết em đau thế nào nào - Mike trở lại vai trò bác sĩ.

Ban nãy anh đã quên tất cả.

- Chỗ đau đầu gối đây này. Bỗng dưng đau quá.
- Cho anh xem - Mike cúi xuống trước mặt nàng. Nàng nhấc váy để lộ

đầu gối chân trái. Anh nắn bóp một cách thận trọng bàn tay lướt nhẹ trên
chỗ đau. Trong khoảnh khắc Mike Seddons quên đi rằng đây là một cô gái
mà mấy phút trước anh sắp cùng nàng ái ân. Cử chỉ của anh lúc này mang
tính cách nghiệp vụ, phân tích. Theo thói quen nghề nghiệp anh cân nhắc
mọi khả năng một cách có phương pháp. Lớp bít tất ny lông của Vivian làm
cản trở xúc giác của anh.

- Kéo bít tất xuống đi Vivian.
Nàng vâng lời. Bàn tay anh lại xoa nắn trên đầu gối.
Nhìn anh làm việc, nàng nghi thầm: “Anh là người tốt, một bác sĩ tài

giỏi, người ta sẽ đến cậy nhờ anh và anh sẽ vui lòng phục vụ hết khả năng”.
Nàng thầm tự hỏi cuộc sống sẽ ra sao nếu hai người ở bên nhau mãi mãi.
Là y tá nàng sẽ làm được nhiều công việc hữu ích cho anh và hiểu được các
hoạt động của anh. Nàng nhủ thầm : thật là vớ vẩn! Anh ấy với mình hầu
như chưa biết gì về con người của nhau.

Cơn đau bỗng trở lại. Vivian nhăn mặt.
- Trước đó em có bị thế này chưa ?- Mike hỏi.
Thoáng nhận ra tình cảnh oái oăm, nàng bật cười khúc khích.
- Gì thế, Vivian - giọng Mike lộ vẻ bối rối.
- Em đương nghĩ. Mấy mấy phút trước thôi... thế mà lúc này anh lại ở

đây, chẳng khác gì ở phòng khám.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.