LỜI CHẨN ĐOÁN CUỐI CÙNG - Trang 176

nhung chỉnh đốn lại mà gặp phải sự chống đối của một con người như
Bannister thì quả là không thể chịu đựng nổi. Nếu mọi mặt đều như thế cả
thì xem ra toàn khoa Xét nghiệm suy sụp đến mức tệ hại hơn anh đã tưởng.

Bannister đi rồi, anh bắt đầu quan sát phòng xét nghiệm kỹ lưỡng hơn.

Rõ ràng các thiết bị đều cũ mòn, một số không còn đủ yêu cầu để sử dụng
nữa. Khắp chốn bừa bãi, vô tổ chức một cách đáng trách. Bàn ghế xếp đặt
mất trật tự, bừa bộn những máy móc và chai lọ. Anh nhận thấy có một đống
thủy tinh bẩn thỉu, một chồng giấy ở bàn.

Bước qua phòng anh trông thấy nấm mọc trên một khoảng bàn làm việc.

Đứng ở cuối phòng Alexander áy náy theo dõi sự kiểm tra của bác sĩ mới.

- Phòng xét nghiệm thường lệ như thế này ư ? - Coleman hỏi.
- Không được ngăn nắp phải không ạ ? Alexandcr cảm thấy xấu hổ.

Điều không thể nói ra được là anh đã có đề nghị sắp xếp lại nhưng
Bannister khăng khăng bảo anh có thế nào cứ giữ nguyên như vậy.

- Tôi muốn dùng chữ nặng hơn một chút. Coleman quẹt một ngón tay lên

kệ và thấy phủ đầy bụi bặm. Anh ngao ngán nghĩ thầm : tất cả những điều
trì trệ này cần phải được sửa đổi. Nhưng nghĩ kỹ hơn, mình nên chờ một ít
lâu đã. Anh biết mình cần phải thận trọng trong việc ứng xử với những con
người ở đây. Kinh nghiệm dạy anh rằng có những hạn chế quanh những
việc có thể hoàn tất nhanh chóng. Dẫu sao anh biết sẽ rất khó kiềm chế bản
tính nóng nảy, nhất là trước cảnh hỗn độn bày ra trước mắt đây.

Mấy phút qua, Alexander chăm chú nhìn Coleman. Từ lúc vị bác sĩ mới

này cùng Bannister bước vào - phòng; Alexander đã thấy nơi ông ta thấp
thoáng nét quen thuộc mơ hồ. Bác sĩ còn trẻ lắm, có lẽ không lớn tuổi hơn
anh bao nhiêu. Nhưng không phải chỉ riêng điều ấy mà thôi. Anh lên tiếng :

- Thưa bác sĩ, tôi nói thế này không phải, nhưng hình như chúng ta có

gặp nhau ở đâu rồi đó.

- Rất có thể - Coleman cố giữ sự dè dặt. Anh đã bênh vực chàng trai này,

nhưng không muốn gây cho anh ta ấn tượng rằng giữa hai ngươi có một
mối đồng minh nào. Anh bỗng thấy nên nói năng nhát gừng một chút - Tôi
làm nghiên cứu sinh tại Bellevue, sau đó qua Walter Reed và bệnh viện đa
khoa Massachusetts.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.