LỜI CHẨN ĐOÁN CUỐI CÙNG - Trang 321

cưới em... chỉ vì thương hại. Đừng, đừng ngắt lời em, cứ nghe em nói trước
đã. Em biết anh nghĩ rằng điều ấy không đúng, em cũng biết có lẽ không
đúng, và em hết lòng mong mỏi nó không đúng như vậy... vì lý do ấy, mà
thâm tâm em vẫn không nhìn nhận là thế.

Anh nói tạt lại :
- Em muốn nói anh không nhận biết động cơ việc làm của mình ư ?
- Vivian đáp khẽ :
- Có ai thật sự nhận biết được đâu.
- Anh biết lòng anh mà - Anh nhẹ nhàng nắm tay nàng, hai khuôn mặt kề

sát bên nhau - Anh biết anh yêu em, trọn vẹn, hoặc một phần nào, hôm qua,
hôm nay và ngày mai. Anh biết anh muốn cưới em, không một chút nghi
ngờ, không phải vì thương hại, và không muốn lần lữa một ngày nào.

- Vậy vì yêu em, anh hãy làm cho em điều này nhé. Kể từ hôm nay, anh

hãy tạm xa em đi. Trọn một tuần, tức là đúng bảy ngày, dẫu có trong bênh
viện anh cũng đừng ghé thăm em - Vivian bình thản nhìn anh rồi nói tiếp,
giọng nhỏ nhẹ - Trong thời gian đó, anh hãy suy xét tất cả, hãy nghĩ đến
em, nghĩ đến cuộc sống chung đôi ngày mai, hãy mường tượng xem cuộc
sống với một kẻ tàn tật sẽ như thế nào, hãy dự đoán những điều chúng ta có
thể, và không thể chia sẻ với nhau, rồi chuyện con cái - cuộc sống của
chúng ta sẽ ảnh hưởng đến chúng ra sao, và qua chúng mà anh sẽ bị tác
động thế nào. Hãy nghĩ đến tất cả mọi vấn đề, Mikc ạ, không sót một chút
gì. Rồi sau đó trở lại nói cho em nghe. Nếu sau khi suy xét mà lòng anh vẫn
tin tưởng, em xin hứa sẽ không bao giờ thắc mắc về điều ấy với anh nữa.
Bảy ngày thôi, anh yêu ơi – bẩy ngày có là bao so với cuộc sống trăm năm.

- Bố khỉ.- Anh nói - em bướng bỉnh quá mất.
- Em biết - nàng mỉm cười - Anh bằng lòng nhé ?
- Anh bằng lòng bốn ngày thôi, không nhiều hơn được.
Vivian lắc đầu:
- Sáu ngày, không ít hơn được. . .
- Năm ngày vậy. Em vẫn được phần hơn.
Nàng do dự.
Mike nói :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.