LỜI CHẨN ĐOÁN CUỐI CÙNG - Trang 338

- Câu trả lời cuối cùng của anh thật là thế ư ? - Giọng nàng vẫn êm ái,

gần như vuốt ve, âu yếm.

- Vì hoàn cảnh bắt buộc. Xin lỗi em - Anh nói thêm . Denise, chừng nào

đi được, anh gọi điện cho em ngay.

- Vâng, cứ như thế, Kent ạ. Tạm biệt.
- Tạm biệt - anh trả lời rồi gác máy, vẻ tư lự.
Giữa buổi sáng ngày thứ nhì của nạn dịch.
Đúng như bác sĩ Pearson tiên đoán, chiều hôm trước phòng xét nghiệm

chỉ nhận được vài mẫu phân, nhưng hôm nay, một khối lượng lớn tuôn đến
trong vòng một giờ qua.

Những chiếc kệ chứa mẫu phân làm bằng giấy các- tông có nắp đậy được

xếp thành hàng trên mặt bàn ở giữa phòng xét nghiệm. Trên mỗi hộp đều
có ghi tên người.

Bác sĩ Pearson, ngồi trên chiếc ghế gỗ ở đầu bàn, đang viết số hiệu lên

từng chiếc hộp và chuẩn bị phiếu xét nghiệm để sau này ghi kết quả nuôi
cấy.

Hoàn tất thủ tục giấy tờ, Pearson chuyển từng hộp mẫu phân ra phía sau

cho David Coleman và John Alexander.

Hai người này đang chung tay chuẩn bị các phiến kính nuôi cấy.
Ngồi một mình ở chiếc ghế bên cạnh, Bannister đang làm các xét nghiệm

khác mà Mc Neil - lúc này đang chiếm ngự văn phòng khoa - đã quyết
định không thể trì hoãn.

Phòng xét nghiệm lên mùi hôi thối.
Ngoại trừ David Coleman, mọi người trong phòng đều hút thuốc.

Pearson nhả ra từng đám khói lớn để chống lại các mùi khó chịu khi nắp
các hộp được mở ra. Ban nãy Pearson đã lặng lẽ trao cho Coleman một
điếu xì-ga. Nhà bệnh lý học trẻ tuổi chỉ bập mấy hơi, nhưng thấy mùi khói
thuốc cũng khó ngửi như bầu không khí ô nhiễm trong phòng, anh bèn để
mặc cho điếu thuốc tắt đi. Chú bé chạy việc, kẻ thù của Bannister, rất thỏa
mãn với công việc đem mẫu phân đến, cứ mỗi lần lại có thêm những lời
đùa cợt mới. Chuyến đầu tiên, chú nhìn Bannister và tuyên bố :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.