LỜI CHẨN ĐOÁN CUỐI CÙNG - Trang 342

CHƯƠNG XXIII

Trời đang trưa. Bốn ngày đã qua kể từ khi những ca bệnh thương hàn

đầu tiên được phát hiện trong bệnh viện Three Counties. Lúc này, trong
văn phòng quản trị viên, ông chủ tịch hội đồng quản trị Orden Brown với
nét mặt nghiêm trang đang cùng Kent O’Donnell lặng lẽ lắng nghe Harry
Tomaselli nói chuyện bằng điện thoại.

- Vâng - Quản trị viên nói - Tôi hiểu... Rồi đây nếu đó là điều cần thiết,

chúng tôi sẽ sắp xếp sẵn sàng. Vậy là đúng năm giờ. Xin chào. - Ông gác
máy.

- Thế nào ?- Ordew Brown sốt ruột hỏi.
- Sở Y tế thành phố gia hạn cho chúng ta đến tối nay - Tomaselli nói khẽ

- Khi ấy nếu chưa tìm ra người gieo bệnh thương hàn, chúng ta buộc phải
đóng cửa nhà bếp.

- Nhưng họ có hiểu cho như thế là thế nào không ?
O’Donnell đã đứng lên, giọng nói cáu kỉnh - Họ không biết rằng đóng

cửa nhà bếp cũng là đóng cửa bệnh viện luôn hay sao? Ông có nói với họ
chưa, chúng ta chỉ kiếm được thức ăn từ bên ngoài cho một dúm bệnh nhân
mà thôi ?

Vẫn nhỏ nhẹ, Tomaselli nói :
- Tôi nói rồi, nhưng chẳng ăn thua gì. Cái khó là các viên chức y tế sợ

dịch lan tràn trong thành phố.

Orden Brown hỏi :
- Có tin gì bên khoa Xét nghiệm chưa ?
- Chưa – O’Donnell lắc đầu - Họ vẫn đang làm việc. Tôi mới ở đấy ra

cách đây một tiếng đồng hồ.

- Thật không hiểu ra làm sao ! - Ông chủ tịch hết sức bối rối, O’Donnell

chưa từng thấy ông đến nỗi ấy bao giờ - Mới bốn ngày mà mười ca bệnh
thương hàn ở ngay trong bệnh viện, trong đó có hai bệnh nhân cũ, thế mà
nguyên nhân vẫn chưa tìm ra là ở đâu !

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.