LỜI CỦA GIÓ - Trang 118

- Không biết chuyện gì đang xảy ra.
Bà Nhu chắc nịch:
- đâu rồi sẽ vào đấy. Biên là đứa có tấm lòng nhưng lại tỏ vẻ khô khan lạnh
lùng.
- Sao nội biết?
- Nếu không nó chẳng nghĩ tới hoàn cảnh của con đế giúp đỡ. Ráng chăm
chỉ học vi tính để có một công việc làm.
Phượng Duy hoang mang:
- Ý Nội là anh Biên thương hại con, tội nghiệp con vì con không cha?
- Chớ sao? Nó như vậy là quá tốt rồi, con còn muốn gì hơn nữa? nghịch
ngợm bướng bỉnh như con chỉ có thế là một đứa em gái, Biên thiếu tình
cảm gia đình nó rất vui khi có người để chăm sóc. Những nổi riêng tư thầm
kín, Biên đã có Lan Khuê để chia sẽ. Nội an tâm khi Khuê được Biên
thương yêu.
Phượng Duy ngồi chết điếng vì những lời vô tình của bà Nhu . Lẽ nào Biên
chỉ xem cô như em gái, còn trái tim anh đã thuộc chị Khuê. lẽ nào Duy đã
ngộ nhận tình cảm anh dành cho mình?
Duy còn đang hoang mang, hụt hẩng thì bà Nhu lại nói tiếp:
- Nội không thích con với thằng Ân. Cả hai đứa còn quá trẻ con, rồi đứa
nào nói đứa nào nghe đây?
Duy ấp úng:
- Con đâu nghĩ gì tới thằng Ân.
Bà Nhu bảo:
- Nếu không có thì tốt. THằng Ân nói bới Khuê là con và nó thề bồi đủ
thức...
Duy ấm ức:
- Cái thằng bố láo, rồi nó sẽ biết tay con.
Bà Nhu bật cười:
- không có thì thôi, ráng lo học vi tính, rồi nội sẽ nhờ ba thằng Biên kiếm
việc cho hai con. Giờ còn bé xíu bày đặt yêu làm gì.
Duy buột miệng:
- Chị Khuê cũng bé vậy nội.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.