LỜI CỦA GIÓ - Trang 130

Lan Khuê hoang mang:
- Mẹ làm thế làm gì?
Bà Thảo ngập ngừng:
- Mẹ chưa nghĩ ra nhưng chắc sẽ có tác dụng tốt cho con.
Khuê lầm bầm:
- Hôm đó cô Út lên cơn điên nên Duy phải vào trông chừng cổ cho bửa tiệc
được ổn thỏa nhưng bữa nay dầu cô Út có lên cơn, con Duy vẩn bỏ cổ trong
phòng để ra sân bay được mà.
Mắt bà Thảo chợt loé lên tia gian xảo:
- Mẹ có cách rồi nó phải ở nhà nhưng con Duy đâu?
Lan Khuê cộc lốc:
- Nó đang ở nhà của nó.
- Có thằng Biên không?
- Con không biết.
- Phải qua xem cho biết đi chớ.

Khuê miển cưỡng bước đi. Cô ghé mắt vào nhà Duy và thấy nó đang ngồi
trước máy tính một cách chăm chú máy tính này Biên mang trên lầu xuống,
là loại đời mới nhất còn rất tốt chớ không phải cái đồ dỏm, đồ lô như cái
trước kia ở phòng Duy.
Trước khi đi xa chàng đã hào phóng tặng nàng một kỷ vật khá nặng tiền
vậy mà nội cũng đồng ý để con nhỏ nhận.
Lan Khuê mỉa mai:
- Một tặng phẩm mà bất cứ đứa con gái nào cũng ao ước. Em làm chị phát
ốm vì ganh tỵ rồi đó. Em dùng cách nào để mồi chày Biên vậy.

Phượng Duy vẫn điềm nhiên nhấn phím chữ. Cô thừa biết Lan Khuê muốn
kiếm chuyện với mình. Nhưng hôm nay, Duy không thích ăn miếng trả
miếng vì cô đang buồn chết được.

Lát nữa thôi, Biên sẽ đi. Ngôi nhà và khu vườn âm u sẽ trở về những ngày
tháng đìu hiu trước kia. Dù Phượng Duy có rủ bọn con trai ồn ào về nghịch

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.