LỜI CỦA GIÓ - Trang 132

mà từ chối quyết liệt quá càng kỳ hơn. Cô sẽ hết sức... cưng cái máy tính vì
cô yêu anh cơ mà.

Duy cắn môi khi từ yêu thoáng qua hồn.

Cho tới giờ phút này giửa Biên và Duy vẩn chưa có gì rõ ràng. Ngoài
những câu trò chuyện thông thường, Biên không hề nhắc lại những câu đã
từng hỏi mà Duy chưa trả lời. Trong khi càng gần tới ngày chia tay, cô càng
muốn nghe anh nhắc lại để được nói thật lòng mình.
Có lẻ vì tự ái Biên sẽ im mà đi. Như vậy phải Duy là đứa độc ác không?
Chống tay Duy thở dài nhìn màn hình, cô đang đánh bản thảo. So với thời
sử dụng máy chử, vi tính đúng là hiện đại, sang trọng hơn nhiều. Có được
như vầy hoàn toàn do công sức của Biên. Vậy mà Phượng Duy cứ như là
một đứa vô ơn.

Nhưng Duy biết phải làm gì đây? trái tim cô trĩu nặng. Nhìn đồng hồ thời
gian đâu hề ngưng nghĩ. Giờ này Biên đang ở nhà ông Liêm. Bố con họ
chắc có nhiều điều cần nói trước khi đi xa.

Duy cũng thế, sao Biên không về sớm một chút kìa. Tự nhiên cô giận dổi
và thèm có Biên bên cạnh hết sức. Cô muốn cho anh biết cô sẽ chờ anh về,
Sẽ là người duy nhất, đặc biệt và hết sức quan trọng đối với anh.

Phượng Duy đứng bật dậy khi thấy Biên bước vào sân. Anh vội vàng chạy
về phía nhà cô. Bổng dưng mắt mũi Duy cay xè. Cô gục đầu vào tường và
khóc.

Biên bối rối không nói nên lời. Anh bồi hồi dang tay kéo cô vào lòng. Duy
run rẩy khóc trên vai anh.
- Em xin lổi, nhưng nếu không khóc, em chết vì vỡ tim mất. Bổng dưng em
thấy sợ khi sẽ vắng anh.
Biên pha trò:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.