LỜI CỦA GIÓ - Trang 133

- Nhưng em cứ nhè thế này tim anh cũng vỡ mất. Quậy như Phượng Duy
mà cũng mít ướt sao? Thật khó tin nếu vai áo anh không bị ướt vì cơn mưa
bất ngờ này.
Phượng Duy thổn thức trên vai Biên. Anh cũng không trêu cô nổi nửa. Hai
người cứ đứng lặng thinh trong tay nhau.
Mãi một lúc sau, Biên mới thì thào:
- Chờ anh về nghe Duy?
- Vâng em sẽ chờ.
- Một lát ba sẽ cho xe tới đón anh ra sân bay, em đi nhé? Anh sẽ giới thiệu
em với ba . Lần làm tiệc chia tay anh đã không có em ở bên cạnh, lần này
không được hụt nữa đâu. Anh muốn em tiển anh.
Phượng Duy chớp mắt:
- Em đã hứa sẽ tiến anh rồi mà.
- Nhưng anh vấn muốn em hứa thêm lần nửa.
Duy dịu dàng hơn bao giờ hết:
- Em sẽ ra sân baỵ Chỉ sợ em lại mít ướt nửa thì kỳ.
Biên cúi xuống làm tim Duy muốn rơi ra ngoài. Cô biết anh đang hôn lên
tóc lên trán mình với những nụ hôn nhẹ như sương khói.
Anh giữ gương mặt cô trong hai tay:
- Hảy giử gìn sự trong sáng cho tới khi anh về nghe Duy . Anh muốn nhớ
tới em với tất cả hồn nhiên anh gặp ở em lần đầu. Giờ anh phải tới chào
ông nội. Một tiếng nửa anh sẽ quay lại đón em.
Phượng Duy bịn rịn rời tay anh. Bước được vài ba bước anh trở lại:
- Không được biến mất đó cô nhó thích đùa dai. Anh sẽ giận nếu vắng em.
Duy nghiêm trang:
- Có thích đùa cỡ nào em cũng không đùa trong trường hợp này. Trừ khi...
Biên nhíu mày:
- Trừ phi thế nào?
Mặt cô đỏ bừng lên:
- Trừ phi em không thương anh.
Biên cười:
- Anh thích nghe em nói thế lắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.