LỜI CỦA GIÓ - Trang 176

- Em biết anh thích cách nói ngọt ngào, lãng mạn của nhà văn hơn. Bởi vậy
anh đâu thể rời căn gác xép đầy ấp kỷ niệm ấy, dù em đà bỏ đó mà đi lâu
lắm rồi.
Biên đứng phắt dậy:
- Lúc nào em cũng cố tình đẩy anh về phía Lan Khuê . Đã vậy thì đừng có
trách anh.

Tim Duy như có khối đá to kéo xuống, nặng nề nhói buốt, nhưng cô vẫn
ngồi yên nhìn Biên bước đi. Anh đã không chịu hiểu em. Duy cảm thấy
một nổi đau khổ vô bờ bến tràn ngập trong lòng và cô úp mặt vào gối khóc
rưng rức.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.