LỜI CỦA GIÓ - Trang 174

- Anh nghĩ vậy vì không có cách giải thích nào cho hợp lý hơn.
- Anh mỉa mai em đó sao?
- Su thật là vậy mà.
Giọng Biên lại vang lên:
- Ba anh rất tin lời Lan Khuê, thành ra anh nghĩ ngay bây giờ ví dụ em có
nói thật bé Búp là con ai chăng nữa, chưa chắc ông đã tin em. Anh đang
gặp khó khăn đây.

Phượng Duy làm thinh, cô nghe như Biên có gì trách móc mình. Cô đang
bắt anh chịu một áp lực nặng nề từ ba mình. Là người đứng giữa, Biên sẽ
không dễ chịu chút nào. Nếu chọn Duy Biên sẽ mất cả sự nghiệp đang chờ
anh kế thừa. Giờ còn đang mê mẩn trong tình yêu nên anh mù quáng như
ông Liêm nói, lỡ sau này gặp trắc trở trên đường đời biến đâu lúc ấy anh sẽ
biến yêu thành hận. Anh sẽ hận vì Duy mà công danh lận đận.

Mẹ từng nói :"trên đời này không có gì gọi là vĩnh cửu hết". Phượng Duy
nhớ tới ba mình mà ngao ngán. Ông đã bỏ mẹ con cô để đi tìm sự nghiệp
nơi xứ người. Với đàn ông, sự nghiệp là trên hết. Duy thật ác khi để Biên
phải bỏ sự nghiệp vì mình.
Nhìn anh cô nói bằng giọng bức xúc:
- Tốt hơn hết anh đừng yêu em. Bác trai không tin em hai bố con sẽ bất
hoà. Mà em lại không muốn thế.
Biên nhíu mày:
- Em nói đi đâu vậy Duy, ba không tin thì em và anh phải làm cho ông tin
chứ.
- Bằng cách nào khi vừa rồi anh bảo bác rất nghe những lời của chị Khuê?
- Chỉ vì những lời của Khuê đã thuyết phục người khác tin hơn, nếu xét về
mặt hoàn cảnh của em lúc nhận nuôi bé Búp.
- Trong nhóm "người khác" ấy có cả anh chứ?
Biên khó chịu:
- Sao lại gay gắt với anh?
- Vì cách lập luận của anh giống của bác trai. Theo đó thì dường như người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.