LỜI CỦA GIÓ - Trang 173

Biên tự tin:
- Điều đó đâu quan trọng vì anh đâu phụ thuộc vào ba. Anh tự chọn tình
yêu và hạnh phúc cho mình. Anh tin ba sẽ hiểu cũng như sẽ thông cảm khi
nghĩ tới mẹ anh.

Phượng Duy xốn xang trong lòng. Cô không tin ông Liêm sẽ thông cảm
cho cô vì theo cách ông nghĩ, Duy là một người giả dối, cô không xứng
đáng với tình cảm chân thật Biên dành cho cô. Ông sẽ phản đối vì nghĩ
giữa cô và Biên không phải là tình yêu.
Nghĩ cho cùng cũng khó trách ông, có bậc cha mẹ nào vui khi thấy con
mình lấy người đã có con rơi cơ chứ.
Cồ trầm ngâm:
- Bác sẽ không hiểu vì trong cái nhìn của bác em là một cô gái hư hỏng, đã
có con hoang mà không dám nhận đứa bé, trái lại còn dối gạt anh bằng cách
nói đứa nhỏ là em nuôi . Bác cho rằng em đang quyến rũ anh khiến anh trở
nên mù quang.
Ngẩng lên nhìn Biên, Duy hỏi:
- Em hỏi thật, anh có nghi ngờ em lừa dối anh không?
Biên buốt má Duy:
- Em mà dối được anh sao? Nhưng em không muốn thổ lộ điều bí mật thì
thôi, anh dành chịu.
Giọng Biên chùng xuống:
- Có điều anh buồn vì em không tin anh để nói rõ lý do tại sao mẹ và em
nhận nuôi bé Búp.
Phượng Duy kêu lên:
- Không phải em không tin, nhưng vì một lời hứa, em chưa thể nói được
với anh khi...
Biên mỉm cười ngắt lời cô:
- Khi anh chưa phải là thành viên trong gia đình em, khi anh chưa là chồng
em đúng không?
Duy ngạc nhiên:
- Sao anh biết?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.