LỜI CỦA GIÓ - Trang 175

nghèo không thể nhận con nuôi. Đây là một định khiến hạn hẹp.
Biên bênh vực ba mình ngay :
- Ý ba anh không phải vậy.
Phượng Duy cố chấp:
- Nhưng gần giống thế, tóm lại, trong mắt bác, em không phải là người
trung thực, không thể nào xứng đang làm con dâu của giám đốc công ty lớn
như công ty Thanh Liêm. Em chịu thua.
Biên gằn giọng:
- Thua là sao? Chẳng lẽ bé Búp là con em đúng như lời Lan Khuể chẳng lẽ
em lừ dối anh? Nói thật, anh cảm thấy mệt mỏi về chuyện thật giả chẳng
phân minh này lắm rồi.
Phượng Duy nhấn mạnh:
- Thật giả chẳng phân minh. Rõ ràng anh nghi ngờ em nên mới nói thế.
Rồi cô giận lẩy một cách ngu ngốc:
- Đã vậy thì thôi anh cứ nghĩ bé Búp là con em cho khỏi vì nghi hoặc, ghen
tuông.
Mặt Biên đỏ bừng lên:
- Nghi hoặc, ghen tuông. Anh từng như thế với em sao? Đối với em lòng
anh trong sáng chẳng chút quanh co, trước sau như một cơ mà.
Phượng Duy đổ bướng:
- Vậy chỉ là riêng em tối tăm khuất lấp, không thành thật với anh? Anh nên
tin lời chị Khuê, chúng ta chia tay, lòng anh sẽ nhẹ nhõm.
Biên lặng lẽ nhìn Duy:
- Chẳng lẽ đó là cách giải quyết em muốn? tin Khuê dễ hơn tin em nhiều
lắm nhưng anh đã tin em.
Duy chì chiết:
- Điều đó đâu có nghĩa anh không nghi ngờ em.
Biên nạt ngang:
- Thôi, đủ rồi Duỵ Anh không thích cách nói lời ràng buộc của em. khó
nghe lắm.
Phượng Duy sửng sờ, đây là lần đầu tiên, Biên nói lớn tiếng với cô.
Tự ái xen lẫn tự cao trẻ con, cô mai mĩa:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.