LỜI CỦA GIÓ - Trang 179

anh hỏi mà. Đó là lý do tôi ngại gặp lại Duy.
Biên buộc miệng:
- Thế ai là ba đứa bé.
Ân nhún vai:
- Tôi đi học xa làm sao biết được nhưng thằng Trung chắc rất rành.
Vừa lúc ấy có người gọi Ân, anh ta liền rời khỏi bàn của Biên để trở về với
đám bạn của mình.

Biên chịu không nổi với những gì vừa nghe. Rỏ ràng lòng anh không rộng
lượng bao dung như lâu nay anh vẩn tưởng. Anh đang điên lên vì nghĩ
mình bị lừa dối.

Khui thêm bia, anh uống liên tục cho tới khi đầu óc lâng lâng mới loạnh
choạng đứng lên. Biên chạy xe vào nhà theo quán tính.
Người ra mở cổng cho anh là Lan Khuê. Cô kêu lên như các bà vợ có
chồng say rượu:
- Trời ời ! rõ khổ sao anh uống nhiều thế?
Rồi cô ôm ngang lưng Biên để dìu anh vào, nhưng Biên không chịu. Anh lừ
lừ bước từng bước lên lầu và ngã vật xuống giường.
Giọng Lan Khuê vang lên:
- Tội gì phải hành hạ bản thân như vậy? Anh không nghĩ làm thế em sẽ
buồn sao?
Rồi Khuê tự động ngồi xuống:
- Bác Liêm dặn em phải chăm sóc cho anh. Nghĩ cũng đúng người đàn ông
lắm khi cũng như đứa trẻ, thiếu tay phụ nữ là không được. Anh cần có em
bên cạnh anh hiểu không ?
Biên chồm lên ghịt mạnh hai vai Khuê khiến cô muốn té xấp lên người anh.
- Anh muốn biết ai là ba của bé Búp.
Môi Khuê cong cớn lên:
- Đã biết hỏi thế rồi à? Hừ! nó làm gì có ba có mẹ, nó là con nuôi của thím
Hiệp mà.
Biên gầm gừ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.