LỜI CỦA GIÓ - Trang 44

- Chỉ là vết trầy thôi. Anh gọi đó là vết thương nghe buồn cười quá.
Biên lơ lững:
- Hình như lúc nào Duy cũng đi học về trể hơn Khuê, dù đi một mình hay
hai mình.
Phượng Duy nói:
- Tại tôi thích lêu lỏng, la cà chớ không ngoan hiền, tan học là về nhà ngay
như chị Khuê.
Biên nheo nheo mắt:
- Trông Duy không giống một người lêu lỏng, la cà tí nào.
Duy cười khấy:
- Tại anh chưa biết về tôi đó thôi. Tôi và chị Khuê là hai thái cực. Nếu chị
Khuê là thiên thần thì tôi trái lại.
Ngay lúc đó Khuê xuất hiện ở hàng hiên nhà lớn. Với gương mặt rạng rở
sáng như trăng. Khuê nghiêng người điệu hạnh gọi:
- Mời anh Biên vào xơi cơm ạ.
Phượng Duy bước nhanh:
- Chúc anh ngon miệng
Biên nhìn theo vẻ vội vàng như biến chạy của cô rồi bước vào nhà lớn.
Lan Khuê nghiêm giọng:
- Mai mốt anh đừng mở cổng cho Duy nửa.
- Tại sao vậy?
- Đó không phảilà việc của anh. Anh là khách kia mà. Nội mà thấy sẽ rầy
bọn em đấy.
Biên lắc đầu:
- Đừng nghĩ như vậy tôi luôn mong được Khuê và mọi người xem là người
nhà.
Khuê vui vẻ:
- Vâng, xin mời người nhà vào xơi cơm
Biên ngạc nhiên vì thái độ hơi khác thường của Khuê.
Mới ở đây khoảng nửa tháng nhưng Biên cũng nhận ra hai cô gái ở trong
ngôi nhà này, cô nào cũng rất có cá tính và đẹp. Nếu bàn về sắc thì Lan
Khuê đẹp hơn, song khiến người khác muốn chinh phục thì chính là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.