LỜI CỦA GIÓ - Trang 67

Buổi tối, sau khi ăn cơm xong, Biên hay lấy harmonica ra thổi. Những lúc
ấy, cả khu vườn như chìm vào torng tiếng nhạc buồn và quyến rủ kỳ lạ của
Biên.
Cô thích nhất bài:
"Tội nghiệp thằng bé lở yêu cô em rồi... giàn thiên lý đã xa, xa mù khơi... "
Nghe mà buồn cho "thằng bé" và "cô em" nào đó trong bài hát
Vườn nhà cô không có giàn thiên lý, nhưng có mấy cây ngọc lan cao to.
Tối gió đưa hương thơm của chúng bay tới tận nhà thằng Trung và len nhẹ
vào từng giấc mơ của Duy, Những giấc mơ ấy đã có mặt Biên. ANh ta cũng
dễ ghét như ngoài đời, nhú đang bây giờ.
Biên tự nhiên ngồi xuống kế Duy:
- Sao không thấy em đi học thêm như Khuê?
Phượng Duy lật lật những trang vở:
- Mỗi người có một điều kiện khác nhau. Tôi không thể như chị Khuê
được.
- Chính vì vậy nên em không thích thi đại học?
Duy thảng thốt:
- Sao anh biết?
- Vì tôi sống chung với gia đình em.
- Gia đình chị Khuê chớ không phải gia đình tôi.
Biên nhẹ nhàng:
- Em phân biệt quá đấy. Theo tôi nghĩ thì đây là một đại gia đình đúng
không?
Duy nhún vai:
- Không tranh luận với anh nữa.
Biên tò mò:
- Em sẽ làm gì khi thi xong tốt nghiệp?
Duy ngần ngừ rồi quuyết định nói thật:
- Có lẽ tôi tìm một việc làm.
Biên gật gù:
- Tôi cũng đóan thế.
Phượng Duy liếc xéo anh:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.