LỜI CỦA GIÓ - Trang 65

- Tới giờ học hoá rồi kìa, không gọi thăng Hoàng đi cùng cho người ta còn
khoá cổng.
Mặt Trung tươi tỉnh trở lại. Nó hạ giọng:
- Mình có mang phần bài tập học thêm hoá tới. Duy học cách giải đi, thế
nào thầy cũng cho Duy làm bài lại để gỡ con không hôm kiểm tra.
Phượng Duy gật đầu:
- Mình sẽ học! dạo này dẹp nghề đánh máy rồi. Thật không ngờ lần đánh
máy dồn dập ấy lại là lần sau chót. Mình bây giờ thừa thời gian học.
Cô chép miệng:
- "Tay làm hàm nhai, tay quay miệng trễ" người xưa nói phải. Mình bị thất
nghiệp rồi.
Bỗng dưng cô lại lo lắng khi nhớ những lời thằng Hoàng nói lúc nảy.
- Không biết xí nghiệp của mẹ Duy có sa thải công nhân thiệt không, hay
thằng Hoàng nổ bậy?
Trung trấn an cô:
- Rõ ràng bác Hiệp vẫn còn đi làm đó thôi. Duy lo học vẫn hơn lo chuyện
bao đồng.
Duy cãi:
- Duy lo chuyện sống chết của hai mẹ con chớ không phải chuyện bao
đồng. Mà thôi. Chắc Trung không hiểu đâu. Đi gọi thằng Hoàng đi.
Trung lẳng lặng tuân lệnh. Nó đóan rằng giữ Duy và Ân đã xảy ra chuyện
gì đó khá trầm trọng nên dạo này Duy... cấm cửa thằng Ân và tỏ thái độ bực
dọc khi nghe nhắc tới nó.
Chẳng lẻ Ân dám nói... yêu nhỏ Duy và bị con nhỏ nghĩ chơi vì lý do đó?
Nếu đúng vậy, thằng Ân quá là gan hơn Trung nhiều.
Thăng Hoàng bước ra với Lan Khuê. Trước khia nhỏ Khuê ghét thằng
Hoàng ra mặt, nhưng kể từ hôm nó có truyện đăng báo tới nay, thằng
Hoàng chẳng hiểu đã uốn ba tất lưởi, tán dương, ca tụng con nhỏ thế nào
mà Lan Khuê đã đổi thái độ với nó. Con nhỏ hết chê thằng Hoàng vừa rẻ
tiền vừa dơ dáy rồi. Cũng đúng vì một đứa vừa rẻ tiền vừa dơ làm sao biết
thưởng thức văn chương tuyệt tác của nó được. Cái gì cũng có thể đổi thay
để hợp ý con người hết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.