LỜI CỦA GIÓ - Trang 66

Giọng Lan Khuê vưa ngọt vừa nhão:
- Hoàng nhớ giúp Khuê nhanh nhanh nghe.
Thăng Hoàng hí hửng gật đầu:
- Khuê yên tâm, mai vào lớp Hoàng sẽ đưa lại cho Khuê sạch đẹp không sai
dù một dấu chấm OK?
Nhỏ Khuê ra chiều bí mật:
- Cấm không được cho ai xem đấy.
Hoàng cười:
- Đương nhiên.
Dứt lời, nó hiên ngang ra cổng nơi Trung đang ngồi chờ trên xe.
Duy đóng cổng, khoảng sân lại im vắng như chưa hề có ai làm ồn ở đây.
Duy ôm vở ra gốc khế học bài. Sau vụ xảy ra trong giờ kiểm tra, cô hết
dám thờ ờ với chuyện học. Lần đó mai mà cô chủ nhiệm không mời phụ
huynh vào lớp, nhưng Duy biết chỉ cần mình có một sai phạm khác, cô chủ
nhiệm sẽ triệu mẹ vào ngay.
Không còn bao lâu nữa là tới ngày thi tốt nghiệp, cô nhất định phải đậu để
sau đó tìm một việc làm hầu đỡ đần cho mẹ, chớ không hy vọng mình sẽ
vào đại học như Lan Khuê.
Tiếng chân người bước nhẹ trên lá, khiến DUy nghe tim đập nhanh khi
đóan được đó là ai.
Biên mỉm cười thay câu chào:
- Khu vườn này quả là một nơi học bài lý tưởng.
Duy cũng cười đáp lể, nhưng nụ cười của cô đầy vẻ cảnh giác. Với Biên, cô
vẩn lạnh lùng khép kín dù cô khám phá ra một điều hết sức dễ ghét là cô lỡ
có thói quen quan tâm đến những sinh hoạt trên từng cao của hắn ta.
Một ngày Biên có thời khoá biểu làm việc khá nghiêm túc. Sáng dậy sớm
hắn ra sân chạy,nhẩy dây, tập tạ (cái tạ bé bằng nắm tay) ăn sáng rồi đến
lớp khoảng cùng thời gian với Duy.
Đã mấy lần Lan Khuê nhờ Biên sang đưa đến lớp, trưa đón về nhà. Bọn
con gái thắc mắc "bồ hả".Khuê cười không trả lời trả vốn gì hết. Duy ghét
cái thói lấp lửng của nó, và ghét cả Biên mà không biết tại sao.
Ghét, nhưng đế ý đến người ta rồi bỉu môi là tật của bọn con gái cơ mà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.