LỜI CỦA GIÓ - Trang 73

Trần Thị Bảo Châu

Lời của gió

Chương 6

Tú Nhi đang khều Duy, làm cô đang suy nghĩ đi đâu cũng phải giật mình
quay về thực tại.
- Thằng cha ở trọ trên gác nhà mi mê con Khuê lắm hỉ?
- Ai nói với Nhi vậy?
Lan Khuê khoe với bọn con gái lớp minh. Nó bảo rằng thằng cha đó mê nó
như điếu đổ, nhưng nó không thèm.
Phượng Duy mỉa mai:
- Nó là nhà văn, muốn tưởng tượng thế nào chả được.
Tú Nhi gật gù:
- Mi nói chí haỵ Lan Khuê đúng là giỏi tưởng tượng. Theo cách nói của nó,
bọn con trai trong lớp, mười thằng hết tám thằng yêu nó rồi.
- Lan Khuê đẹp, nó đáng được yêu ấy chớ
Tú Nhi trề môi:
- Tụi nó chọc chơi chứ yêu giống gì một đứa giả dối như rứa.
- Vậy là mày lầm bọn chúng thích Lan Khuê thật đó.
Nhìn lên ô cửa tò vò Tú Nhi hỏi:
- Thằng cha nớ cùng rứa hi?
Phượng Duy lắc đầu:
- Đối với hắn tao không biết
Tú Nhi tài lanh:
- Mi chịu khó để ý sẽ biết chứ gì.
Duy kêu lên:
- Mắc mớ gì tao phải để ý chuyện người khác. Mày đừng xúi dại.
Tú Nhi cười cười:
- Căng thẳng dữ rứa hay mi mới là đứa có vấn đề với thằng cha nớ?
Duy lừ mắt:
- Vớ vẩn! học bài đi ở đó mà nhiều chuyện.
- Thì cũng phải thư giãn một tí chứ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.