LỜI CỦA GIÓ - Trang 79

- Một cái chết nghe thì đẹp lắm, nhưng chắc nhìn thì khủng khiếp vô cùng.
Tôi không chơi trò mạo hiểm này đâu.
BIên hơi thách thức:
- Em sợ gì?
- Oan hồn.
- CÓ chết tôi cũng không theo em đâu mà sợ.
Rồi Biên ủ con sẻ trong tay:
- Chú mày phải sống chung với ta thôi.
Dứt lời, anh đặt nó lên bàn. Con chim bắt đầu kêu thật ai oán.
Biên nhìn Duy:
- Mình nuôi nó nghe... nhóc?
Định cxải: "tôi không phải nhóc", nhung Duy lại thôi. Cô nhỏ nhẹ:
- Chỉ sợ nó chết thì tội lắm.
Biên búng tay như dân anh chị:
- Một là tôi hy sinh, hai là nó chết. Em lựa chọn đi.
Môi Duy cong lên:
- Tôi muốn nó được trả về tổ, anh làm sao thì làm.
Biên ra điều kiện:
- Nhưng em phải "nối vòng tay lớn" với tôi. Cũng đâu có khó gì quan trọng
là em có dám cầm tay tôi không hà.
Bị khích, Phượng Duy nóng máu:
- Chuyện nhỏ, cứ xem như tôi nắm khúc gổ. Có sao đâu? nhưng tôi phải
thấy cái tổ chim trước đã.
Chỉ tay ra phía cửa sổ, Biên hơi nghiêng người:
- Xin mời.
Phượng Duy chồm người ra dòm, cái tổ chim nằm trên một cây đòn tay,
chìa ra ngoài sát mái vòm cửa. Cô vói thử và biết rất khó tới.
Giọng Biên vang lên:
- Đừng chồm ra nghe. Tôi không... bay theo kịp Phượng Duy đâu.
Duy quay vào:
- Tôi thấy khó đó.
- Quyế t tâm cao sẽ thành công. Miển là giửa chừng Duy đừng buông tôi ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.