LỜI CỦA GIÓ - Trang 77

Ngần ngừ nhìn những món Biên mua cho mình,Phượng Duy thở ra thở vào
không biết phải làm sao.
Lần trước Biên cho mật ong, cam sành và bảo quà ở nhà quê . Lần này
ngoài sữa nho khô, phô mai... cũng có phần quà ở quê này nữa. Rõ ràng
Biên mua . Anh khiến cô phải suy nghĩ rồi tự ái khi cho rằng mình đang...
bị anh thương hại.
Xách những túi xốp, Duy lên lầu. Cô nhất định mang trả lại Biên. Chân cô
mỗi lúc một nặng nề khi tới gần căn gác của anh. Từ khi Biên ở đây đến
giờ, Duy chưa ghé vào lần nào.
CỬa phòng anh mở, Duy nghiêng đầu nhìn và ngạc nhiên khi thấy Biên
đang chồm người ra ô cửa tò vò. Anh ta làm gì thế nhỉ?
Duy gõ nhẹ cánh cửa gổ, Biên thụt vào:
Anh ngạc nhiên:
- Ủa Duy hả?
Phượng Duy ấp úng:
- Tôi vào được không?
- Được, Được qúa đi chứ. Trời ơi mang trả cho khổ chủ đấy à? Duy làm tôi
buồn quá.
Duy nhẹ nhỏm vì khỏi phải nói lý do mình lên đây. Cô đặt tất cả lên bàn.
- Mong anh hiểu co .ọ Tôi không thể nhận những món này.
Biên có vẻ không quan tâm tới những thứ bị trả lại. Anh nhìn vật gì đó
trong tay mình và nói:
- Duy nè !
Duy tò mò:
- Gì thế?
Biên mỉm cười:
- Lại đây xem, thế nào Duy cũng thích.
Phượng Duy bước đến gần một con sẻ non tròn trỉnh đang nằm gọn trong
bàn tay có những ngón dài mạnh mẽ của anh. Nó tròn xoe mắt nhìn Duy,
khiến cô không thể im lăng:
- Ối, dể thương quá, sao anh lại bắt nó?
Biên đáp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.