LỜI CỦA GIÓ - Trang 76

Tú Nhi cười:
- Tao khen Biên đẹp, nhưng tau có mê hắn mô mà mi mần bà mai.
Dứt lời, con nhỏ cầm vở lên đọc một tràng bài. Phượng Duy cũng chúi mĩu
vào vở của mình.
Trên cao lại có tiếng harmonica Bài "Ướt mi" cứ làm người ta ngẩn ngơ
buồn.
Tú Nhi huýt vào chân Duy:
- Biên đang trao tặng mi sự lãng mạn nớ
- Xĩ! trong nhà này đâu phải chỉ có mình tao. Biên thổi harmonica cho cả
thế giớ cùng nghe đấy chứ
Tú Nhi gấp vở lại:
- Nhưng để thổn thức chắc chỉ một người. Thôi tau về.
- Còn sớm mà.
- Mạ tau có công chuyện tau phải về sớm để trông chừng nhà.
Phượng Duy cháp miệng:
- Lại chỉ còn một mình chán.
- Đôi khi mi cần ở một mình để thấy mình không ở một mình. Nè! tau về
rồi thế nào Biên cũng xuống nhà mi. Hắn nói chi nhớ kể tau nghe với đó.
Phượng Duy bước qua bếp cửa nhà lớn. Cô lấy chì khoá treo ở góc tường ra
mở cổng cho Tú Nhi về rồi cô treo lại đúng chổ cxủ.
Trước đây Duy có một chìa riêng, dạo ấy cô rất ham chơi, chỉ cần rảnh một
chút là Duy có mặt ở đầu hẻm, chổ bọn thằng Ân, Trung, Hoàng tề tựu để
đá gà đá banh. Có một lần, Duy theo tụi nó xuống đường ủng hộ đội tuyển
dành huy chương bạc Seamgames tới khuya mới về và tự ý mở cổng vào
nhà. Bà nội đã đùng đùng nổi giận từ đó Duy và cả mẹ không được quyền
giử riêng một chìa khoá cổng nửa. Bà nội quy định giờ giấc đi về của Duy
sau mỗi buổi học. Cô chỉ cần về trể ba mươi phút là bị mắng ngay.
Hôm trước xe Trung hư, Lan Khuê trông thấy, nhưng nó vẩn cố tình nhốt
cô ngoài đường. Nó rất thích hạ Duy trước mặt người khác để nâng mình
lên. Duy rất muốn phản ứng lại cho bỏ ghét, nhưng lần nào cô cũng dằn khi
nghĩ tới mẹ. Bà không muốn chị em xích mích, bà không muốn nội buồn và
Duy đành chìu ý mẹ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.