LỜI CỦA GIÓ - Trang 78

- Nó bị rơi ngay bậu cửa. Chắc là đang tập bay.
- Tội nghiệp chưa.
Biên đưa con sẽ cho Duy, Duy xoè tay ra. Anh giữ tay cô và đặt nó vào.
Hai người chụm đầu ngắm nhgiá nó với hai trái tim đập thình thịch trong
lồng ngưc.
Phượng Duy lo lắng:
- Không khéo nó sẽ bị mèo xơi mất.
- Hay là mình nuôi nó
- Không được nó sẽ chết vì nhớ me.
Biên mê mãi nhìn Duy. Cô bé vô tình chẳng biết. CÔ đang mê mãi vuốt nhẹ
lớp lông tơ của con sẽ với tất cả trùi mến.
- Phải trả nó về tổ. Anh biết tổ nó ở đâu không?
Vừa hỏi Duy vừa ngước lên nhìn và bắt gặp ánh mắt rất gần của Biên. Nó
đắm đuối đa tình va tha thiết làm sao.
Phượng Duy chợt bàng hoàng. Rồi như sựt tỉnh cô vội vàng trả con sẽ cho
Biên, mặt nóng bừng bừng.
Biên mĩm cười:
- Duy phụ tôi trả nó về tổ nhé?
- Phụ bằng cách nào?
- Lúc nảy tôi tìm và thấy tổ của nó ở trên vòm cửa sổ. Nhưng để đưa nó vào
tổ thì hơi mạo hiểm vì tôi với tay không tới.
Phượng Duy lắc đầu:
- Vậy thì phải làm sao?
Biên nheo nheo mắt:
- Mình nối vòng tay lớn đi. Tôi sẽ chồm người ra hết mức, Duy có bổn
phận đứng phía sau nắm tay tôi kéo lại:
Duy tròn xoe mắt:
- Lỡ tôi kéo anh lên không nổi thì sao?
Biên tỉnh bơ:
- Tôi sẽ rơi xuống đất và hồn lìa khỏi xác. Bay chấp chớ như những cánh
thiên di.
Phương Duy gật gù:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.