LỜI HỒI ĐÁP 1994 - Trang 122

#7

MÙA HÈ NĂM ĐÓ

Tháng Bảy năm 1994, thành phố Seoul.

Ngày nào cũng như ngày nào, mặt trời như thiêu như đốt, không khí đặc

quánh lại, từng cơn gió hầm hập đập vào tường. Cả thành phố như ngừng
chuyển động. Trên đường không thấy một bóng người, xe cộ cũng chẳng
còn qua lại. Mỗi ngày, Seoul lại ghi nhận thêm một kỷ lục nhiệt độ mới. Kỳ
nghỉ hè đầu tiên. Giữa mùa hè khốc liệt ấy, Na Jung bắt đầu làm thêm ở
một cửa hàng đồ ăn nhanh.

“Ồ. Làm thêm mãi cũng có ngày lên tiên. Được vào tận sân bóng chày cơ

đấy.”

Ki Tae – sinh viên năm nhất khoa Kỹ thuật xúc động đứng trước lối ra

vào dẫn vào khu ghế dự bị.

Ki Tae và Na Jung mặc đồng phục, hai tay xách túi đựng 50 set bánh

humburger.

“Có phải bóng rổ đâu, làm gì mà thích thế?”

Ki Tae ngồi trên ghế, quay sang nhìn Na Jung cười mỉa.

“Này, đội bóng chày trường mình mới gọi là nổi tiếng đấy.”

“Vớ vẩn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.