LỜI HỒI ĐÁP 1997 - Trang 277

“Jung à. Anh định đêm nay về dọn mà. Anh định gom nó lại để dọn một

thể cho đỡ mất công.”

Vừa quay sang nhìn khu bếp, mặt Na Jung lại một lần nữa trở nên trắng

bệch. Một mùi chua loen loét bốc lên từ đống quả dâu mốc meo bám đầy
trong bồn rửa. Na Jung ngỡ ngàng lắc đầu.

“Làm sao... sao lại thế này... Anh có phải con người không đấy? Con

người mà sống được như thế này à?”

“Cũng có ảnh hưởng gì đâu. Lúc nào dọn là anh dọn cẩn thận lắm. Em

nhìn cũng phải ngạc nhiên cho mà xem.”

Na Jung chống hai tay lên sườn.

“Anh ra ngoài ngay cho em. Đừng có lởn vởn ở đây nữa.”

“Jung à, bên ngoài đang âm hai mươi độ đấy. ”

Na Jung nghiến chặt răng gầm ghè:

“Anh thích chết cóng hay bị đánh chết hả?”

Rác ngoan ngoãn quay đầu đi ra ngoài, ngồi run lẩy bẩy ngoài cửa. Cơn

thịnh nộ cùng những tiếng thét ghê rợn của Na Jung từ trong nhà thỉnh
thoảng lại vọng ra. Đột nhiên cánh cửa bật mở. Na Jung lạnh lùng ném
chiếc áo khoác ra ngoài. Rác đang ngồi rúm ró, nhặt lầy chiếc áo đắp lên
người, miệng bất giác mỉm cười hạnh phúc.

Tối hôm đó trở về nhà, Na Jung vội vàng cởi bỏ chiếc áo ám mùi rác

rưởi. Đang định thay ra bộ đồ ở nhà, chợt bàn tay cô khựng lại, nhìn về

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.