LỜI HỨA CỦA ANH LÀ BIỂN XANH CỦA EM - Trang 10

hơn một chút, "Em có cái gì tốt đẹp muốn nhớ lại không?" Cô hỏi, có chút
lắc dầu vì đã mở miệng hỏi không đúng rồi.

Cô bé kia lập tức sửng sốt, đôi mắt to đảo quanh một hồi rồi mới giòn giã

nói rằng, "Có ạ."

"Chị cũng có." Cô lại nói, "Vừa mới rồi chị cười là vì chị nghĩ đến đến

những điều tốt đẹp đó. Nghĩ đến những điều đó thì chị sẽ không lạnh nữa."

"Hả?" Cô bé rõ ràng là không hiểu.

Cô hẹ nhàng xoa đầu cô bé rồi nói, "Bởi vì từng có người nói cho chị

biết, một người có rất nhiều hồi ức đẹp của chính mình, chỉ có khi lâm vào
hoàn cảnh nào đó mà nhớ lại những điều đó mới có thể cảm đã lâu không
có sự ấm áp."

Câu nói kia là anh nói, anh ở Tây Tạng làm quân nhân vài năm sau đó

liền vào bộ đội - đại đội đặc chủng, không biết khi nào làm nhiệm vụ thì sẽ
gặp nguy hiểm, thời khắc cửu tử nhất sinh cũng đã trải qua nhiều lần. Anh
nói anh từng vì một mục tiêu ẩn núp mà ở trong tuyết tận hai ngày, ở trong
thời tiết đông lạnh như vậy đôi chân cũng đã mất đi tri giác nhưng vẫn ghìm
gọng súng.

Đại đội trưởng của anh liền nói cho anh biết, những thời điểm khác đừng

kéo căng bản thân như sợi dây cug vậy, thoải mái nghỉ ngơi một chút, hãy
nghĩ lại chuyện làm cậu vui mừng ấy.

Anh liền suy nghĩ, tưởng cái gì chứ. Vì thế anh liền nhớ lại những hồi ức

của mình, một lúc sau liền quên đi cái lạnh.

Cô bé nháy mắt mấy lần, như là có phần hiểu cũng có phần không hiểu,

"Vậy chị có hồi ức nào tốt đẹp để nhớ lại không?"

Cô nhắm mắt lại, tựa người vào trên ghế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.