"Ai bảo cậu ấy nói ba em sẽ không đến họp phụ huynh!"
Nghiêm Chân uh một tiếng, "Thế có phải ba của em đã không đến họp
phụ huynh vài lần rồi không?"
Bạn học nhỏ Cố Gia Minh nghẹn một chút, không phản đối, một lát sau
mới nhỏ giọng lẩm bẩm, "Cô giáo, mâu thuẫn giữa quân địch và em là
không có cách nào khác dàn xếp."
Đứa trẻ này thật là.... Nghiêm Chân suy nghĩ trong chốc lát, rồi nói, "Như
vậy đi, đem số điện thoại ba em đưa cho cô, cô tự mình thông báo cho ba
em để ba em đi họp, được không?"
Bạn nhỏ Cố Gia Minh mở to hai mắt, có chút không thể tin, "Thật sự
sao?"
"Đương nhiên."
Cố Gia Minh lập tức vui vẻ ra mặt, từ trong túi xách lấy ra một cái di
động, "Cô giáo, cô dùng điện thoại của em gọi đi, ba em nhìn thấy là số của
em, chắc c sẽ nhận!"
Nghiêm Chân liền nhận lấy. Điện thoại chuyển được rất nhanh, cô còn
chưa kịp nói chuyện, chợt nghe đầu bên kia giống như chuỗi hạt đậu văng
tung tóe ra, "Ôi chao, tiểu tổ tông ơi, tham mưu trưởng đang bận rộn ở đây,
lão nhân gia cậu lại gây ra cái chuyện phiền toái gì thế hả? Như thế nào lúc
này lại gọi điện thoại, Phùng Trạm có thể làm gì chứ?"
Nghiêm Chân yên tĩnh chớp mắt một cái, mới mở miệng đánh gãy lời nói
của người đầu kia đang thao thao bất tuyệt, "Xin lỗi, kỳ thật tôi là cô giáo
của Cố Gia Minh -- "
Miệng của người đầu bên kia đột nhiên giống như công tắc bị đóng, một
lát sau mới chậm rãi hồi phục tinh thần, "A...xin chào, cô giáo. Ba của Cố