LỜI HỨA CỦA ANH LÀ BIỂN XANH CỦA EM - Trang 221

Khó trách...

Nghiêm Chân cười cười, "Cứ như vậy mà ầm ĩ lên sao?"

"Ai nói rằng anh trai của em da mặt dày, nhịn không được mà còn đi khoe

khoang ra khiến cho Hồng quân tư lệnh nóng nảy lên."

Uh, Lâm Tiểu Tiểu thế nhưng lại đứng về phía đội quân của Cố Gia

Minh.

"Vậy sau này chiến sự như thế nào mới bình ổn?"

"Tư lệnh của chúng em nói rằng: tớ không có mẹ nhưng tớ có cô giáo

Nghiêm cho nên các cậu là những binh lính nhút nhát không cho phép cười
nhạo tớ." Lâm Tiểu Tiểu nghiêm trang diễn tả đúng giọng điệu của hồng
quân tư lệnh Cố Gia Minh.

Nghiêm Chân sửng sốt, thật lâu sau chỉ biết cười khẽ một tiếng, "Tiểu gia

hỏa này chỉ biết dỗi."

Lâm Tiểu Tiểu cúi đầu, "Cũng không phải, nói xong câu đó thì tư lệnh

liền khóc."

KHóc rất thảm nữa, điều này làm cho người luôn ăn mềm không ăn cứng

như Lâm Tử cũng không biết làm thế nào. Cho nên sự tình phát triển đến
cuối cùng là hai tiểu tư lệnh bắt tay giảng hòa khiến cho mọi người đều
kinh ngạc.

"Cô giáo Nghiêm, em biết tư lệnh được một thời gian dài, chưa từng thấy

cậu ấy khóc thương tâm như vậy bao giờ. Cậu ấy nói rõ ràng đó là chuyện
tốt mà."

Nghiêm Chân bỗng nhiên cảm thấy gian nan mà nghẹn ngào một chút.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.