LỜI HỨA CỦA ANH LÀ BIỂN XANH CỦA EM - Trang 271

Nghiêm Chân cười cười, lùi cái bóng dáng đang do thám về, tầm mắt đảo

qua, thấy một người lính đứng cách đó không xa, vẫn không nhúc nhích.

Cô không khỏi tò mò, đề cao thanh âm hỏi, "Cậu đứng ở chỗ này làm gì

thế?"

Chú lính kia đi ra cung kính làm quân lễ, nhìn Nghiêm Chân, lại có chút

ngượng ngùng, "Liên trưởng mệnh lệnh cho tôi đi theo chị dâu, ở chỗ này
đường xá trơn bóng, sợ chị bị té xuống."

Triệu Văn Giang này!

Nghiêm Chân lắc đầu, ôn nhu cười với người lính kia, "Vậy cũng tốt, anh

liền mang tôi đi dạo xung quanh liên khu 7 của mọi người đi."

Nơi đóng quân rộng như vậy, thấy rõ ràng được ở chính giữa kia chính là

cột cờ đỏ năm sao phất phới tung bay. Lá cờ đỏ năm sao này độc đáo ở chỗ
nó là vẽ trên một tảng đá phía trên bệ, nhìn gần như là một cái ao lồi lên,
thế nhưng nhìn từ xa lại rất đẹp.

Nghiêm Chân không ngạc nhiên mà hỏi, "Ai vẽ lá cờ đó vậy?"

Người lính Tiểu Vương nói, "Đây là Kiều tiểu đội trưởng lúc trước kia vẽ

nên nhưng năm trước hắn vừa mới giải ngũ." Tiểu Vương cười cười rồi lại
nói, "Hai khối đá trên bệ là liên trưởng cùng chúng tôi trong mộ lần hành
quân đem về, để xếp thành hình cũng tiêu phí mất mấy ngày đó."

Nghiêm Chân khẽ cười, xa khắp vùng cao nguyên này còn tồn tại nhiều

con người thần kỳ như vậy.

Đi thăm ký túc xá của bọn họ, Nghiêm Chân đi dọc theo cầu thang xuống

phía dưới. Tiểu Vương luôn đi theo phía sau cô, sợ cô không cẩn thận mà
trượt chân. Nói thật cô cũng lảo đảo vài lần, Tiểu Vương từ phía sau đỡ lấy
cô, đỡ cô đứng vững rồi lập tức buông tay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.