LỜI HỨA CỦA ANH LÀ BIỂN XANH CỦA EM - Trang 269

Bàng Khải cười, nhìn người nào đó liếc mắt một cái rồi hô một tiếng,

"Triệu Văn Giang, lập tức tổ chức liên đội của cậu lại đây chuyển vật tư."

Triệu Văn Giang lập tức hoàn hồn, hắng giọng hô một tiếng, "Vâng.", rồi

lập tức dẫn người của hắn là một đám "binh lính nhút nhát" đi chuyển vật
tư.

Nghiêm Chân nhịn không được xì cười một tiếng. Phụ nữ ở trong bộ đội

là một vật hiếm lạ, nhất là đối với đàn ông đóng quân ở biên phòng mà nói
lại càng hiếm hơn. Cũng không thể nói họ là những binh lính nhút nhát, thì
không có ai qua điện thoại thông báo cho họ biết trong đoàn đi tới lần này
có phụ nữ, hơn nữa là một người rất xinh đẹp nha.

Bàng Khải cùng người nào đó đứng song song, cười mắng, "Đúng là đám

nhút nhát, tám đời chưa thấy qua phụ nữ."

Người nào đó cười nhẹ, nhìn chăm chú vào bóng dáng cao gầy yếu ớt ở

phía trước, chậm rãi nói, "Đại khái đối với bọn họ mà nói là một sự vui
mừng ngoài ý muốn đi."

Với bọn họ là như thế. Với anh cũng như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.