LỜI HỨA CỦA ANH LÀ BIỂN XANH CỦA EM - Trang 341

Ý thức được chính mình oán giận đối tượng từng lại bạn học của người

tham mưu trưởng nào đó, hắn nhanh chóng vỗ sau gáy rồi cười pha trò,
"Anh phải đi trước đây, mọi người vào nhà đi. Tư lệnh cũng đã thấy xe chở
mọi người tiến vào viện, đừng để cho ông ấy đợi lâu."

"Được."

Hai người bắt tay sau đó Lương Vĩ Minh vội vàng rời đi.

Tiến vào cửa liền thấy được phu nhân của Tịch tư lệnh là Chung Lê Anh

đang chuẩn bị cơm chiều. Chung Lê Anh so với Tịch tư lệnh nhỏ hơn gần
14 tuổi, cũng đã gần 50 tuổi nhưng so với Lý Uyển thì còn trẻ hơn rất
nhiều. Nhưng Chung Lê Anh không tốt số như Lý Uyển, vợ chồng sống với
nhau hơn 30 năm nhưng bà vẫn không thể sinh cho Tịch tư lệnh được một
đứa con nên chỉ có thể nhận nuôi một người con gái nuôi thôi, hiện tại đang
đi du học ở nước ngoài.

Chung Lê Anh liếc mắt một cái liền thấy được ba người đang đứng ở

cửa,vừa vui mừng lại vừa oán trách mà đi về phía ba người, "Dì đây còn
suy nghĩ sao các cháu còn chưa có đến, như thế nào đến mà không nói gì
thế này."

Cố Hoài Việt cười cười, cầm món quà trong tay đưa qua cho Chung Lê

Anh.

Chung Lê Anh liếc mắt nhìn anh một cái rồi nói, "Người cũng đã tới rồi

còn đưa cái này làm gì chứ. Dì chỉ muốn nhìn tiểu bảo bối của Cố gia cũng
đã vừa lòng lắm rồi."

Tiểu bảo bối của Cố gia... Cố Gia Minh giương khuôn mặt nhỏ nhắn lên,

nói ra một câu giòn giã, "Cháu chào bà nội."

Chung Lê Anh nghe được cũng cảm thấy rất vui vẻ, nói gì chứ miệng của

tiểu gia hỏa này đúng là ngọt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.