LỜI HỨA CỦA ANH LÀ BIỂN XANH CỦA EM - Trang 379

"Làm sao vậy?" Cố Hoài Việt không khỏi nghĩ mà hỏi cô, bởi vì tâm tư

của cô thể hiện thật sự rất rõ ràng.

"Không có việc gì." Nghiêm Chân lắc lắc đầu.

Cố Hoài Việt trầm ngâm một lát, quyết định không hỏi nữa, "Vậy... đêm

nay chúng ta ăn cái gì đây?"

Lần này Nghiêm Chân ngẩng đầu lên, "Em muốn uống rượu."

Trong sư bộ có quán rượu nhỏ là ngành nghề tay trái của những gia đình

bộ đội ở nơi đây.

Quán rượu nhỏ này là một người chị dâu họ Lương ở Tứ Xuyên mở ra,

cũng đã được nhiều năm, lúc vừa mới mở cũng chỉ là một quán rượu nhỏ,
sau buôn bán có lời nên một thêm một căn nhà ở bên cạnh quán, mở rộng
quy mô của quán lên.

Cố Hoài Việt rất ít khi đến bên này ăn cơm, bữa ăn của nhóm lãnh đạo

cho tới bây giờ cũng không ở trong này. Nhưng trong nhà không có rượu
cho nên anh đành phải mang cô tới chỗ này.

Chị dâu họ Lương dọn cho họ vài bón ăn sau đó mới đưa lên 3 chai bia.

Nghiêm Chân nhìn một lát rồi lắc lắc đầu, "Chị dâu, chúng ta không cần

bia, chỉ cần một chai rượu trắng thôi."

Chị dâu Lương nhìn Cố Hoài Việt liếc mắt một cái, chê cười, rượu trắng

sao? Ai dám trước mặt tham mưu trưởng này mà làm cho vợ của anh ta quá
chén nha? Nhưng ngoài dự kiến của người chị dâu kia là Cố Hoài Việt lại
gật gật đầu. Như vậy không có cách nào, cứ đưa lên đi.

Cố Hoài Việt đưa cho cô một đôi đũa, "Ăn chút gì đó trước đi rồi lại

uống."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.