LỜI HỨA CỦA ANH LÀ BIỂN XANH CỦA EM - Trang 413

Anh nói xong lời này cũng khiến lão Lưu tâm khục khẩu phục. Đừng nói,

con người này có đôi khi kiêu ngạo muốn chết.

Phục hồi lại tinh thần, Cố Hoài Việt nhanh chóng tắm rửa xong, rồi đi ra

ngoài.

Nghiêm Chân đã dọn cơm lên, thuận tiện còn làm trước món trứng gà với

đường mà tiểu gia hỏa kia thích ăn nhất. Cố tiểu tư lệnh đói bụng từ trưa
đến giờ, vùa nhìn thấy đồ ăn thì thâm cừu đại hận gì đều quên hết. Dáng ăn
này khiến Cố thủ trưởng cảm thấy rất khó nhìn liền gõ lên đầu con, ý bảo là
ăn từ từ thôi.

Cơm dọn xong, Nghiêm Chân ngồi xuống bỗng nhiên nghĩ tới một vấn

đề. Còn vài ngày nữa Gia Minh sẽ khai giảng, mà anh bây giờ còn không có
nói đến chuyện muốn đi tảo mộ cho Lâm Kha, chẳng lẽ duyên cớ là bởi vì
cô sao?"

Nghiêm Chân không khỏi buông đôi đũa xuống rồi thử hỏi, "Hoài Việt,

năm nay không đi tảo mộ sao?" Có thể nói ra, cô có biết bao nhiêu là gian
nan rồi.

Cố Hoài Việt dừng đôi đũa trong tay, có chút kinh ngạc nhìn cô.

Nghiêm Chân cố gắng làm cho chính mình trưng la một cái mỉm cười

đầy tiêu chuẩn, "Em nghe Gia Minh nói, hai người hằng năm đều phải đi
tảo mộ Lâm Kha. Năm nay không có đi sao?"

"Đi." Thật lâu sau Cố Hoài Việt mới nói.

Nghiêm Chân ừ một tiếng, cúi đầu ăn cơm, một chút cơm ăn vào cũng

cảm thấy vô vị.

Thời điểm rửa chén, cô liền mắng chính mình, lại không biết chọn thời

gian nhưng nghi hoặc trong lòng cùng sự nóng lòng làm cho cô có chút bất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.