LỜI HỨA CỦA ANH LÀ BIỂN XANH CỦA EM - Trang 521

Tiểu Lưu đi theo phía sau cô, càng không ngừng oán giận, "Gần đây lại

phải đi xem mắt, phiền chết mất."

Nghiêm Chân khẽ cười, "Em còn trẻ tuổi như vậy cũng đã lo lắng chuyện

lập gia đình rồi sao?" Nói xong mới nhớ tới mình năm trước, nếu không
cùng người nào đó kết hôn thì chỉ sợ giờ này còn phải tiếp tục đi xem mắt
nữa rồi.

"Không phải, em không muốn nói..."

Tiểu Lưu vung tya lên, vừa nói ra vài từ Nghiêm Chân liền cảm giác

trước mắt mơ hồ một mảnh, giống như muốn té xỉu. Tiểu Lưu vội vàng đưa
một tay đỡ lấy cô, một tay nắm lấy giá sách bên cạnh, miệng không khỏi
nói thầm, "Choáng đầu này cũng lây bệnh sao? Như thế nào mà cả em cũng
có chút choáng váng thế này."

Nghiêm Chân chậm rì ngẩng đầu, sắc mặt tái nhợt nói với Tiểu Lưu,

"không phải choáng váng mà là .. động đất."

Tầng trệt cũng bị lắc lư rất nhỏ, toàn bộ trường học, thậm chí toàn bộ

thành phố đều sôi trào lên.

Cũng may động đất chỉ xảy ra hơn 10 giây, Nghiêm Chân bất chấp tất cả

ném sách ở đó, cùng Tiểu Lưu nói vài câu rồi chạy ra ngoài.

Các thầy cô giáo cũng đã hợp các em học sinh lại rồi xuống dưới quảng

trường trước dãy phòng học. Nghiêm Chân mất một chút thời gian mới đến
được dãy phòng học của tiểu gia hỏa Cố Gia Minh.

Lúc này tiểu gia hỏa kia đang mang túi sách trên lưng dỗ Lâm Tiểu Tiểu

vừa bị dọa khóc, vừa ngẩng đầu nhìn thấy cô thì vui vẻ đưa tay về phía cô
ngoắc ngoắc, "Cô giáo Nghiêm."

Nghiêm Chân lấy lại bình tĩnh, đi về phía cậu bé.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.