LỜI HỨA CỦA ANH LÀ BIỂN XANH CỦA EM - Trang 553

Giáo sư Lý mỉm cười, gật gật đầu.

"Giáo sư, em có thể đi sao?"

"Dựa vào cái gì mà không được, không thử thì làm sao mà biết được hay

không?" Giáo sư Lý an ủi cô, "Em có tâm tư thoáng đạt, hãy nên thử lấy
một lần, vị giáo sư trẻ tuổi kia cũng rất hiền hòa."

Nghiêm Chân cười cười, nháy mắt nhớ tới vấn đề. Nếu cô thật sự thi đậu

nghiên cứu sinh, chẳng phải sẽ tới thành phố B học sao?

Thành phố B, thành phố B, có thể ở cùng nhau rồi.

Nghiêm Chân ngẩng đầu, đón lấy ánh mắt của giáo sư Lý, gật gật đầu,

"Em đi, em sẽ thử một lần."

Cầm danh thiếp của vị giáo sư trẻ tuổi kia, Nghiêm Chân rời khỏi nhà của

giáo sư Lý.

Trên đường nhiều người đi lại, cảnh tượng đều rất vội vàng, một mình cô

đi thong thả giống như đi tản bộ vậy. Cô hôm nay xin phép rồi mới đi, đến
nhà giáo sư Lý, Thường chủ nhiệm không phê chuẩn cũng không được.

Cho nên cô giờ phút này không cần vội đi về trường, nhưng là thời gian

vẫn còn dài, hãy suy nghĩ kỹ một chút, nghĩ kế hoạch tương lai cô phải làm
những chuyện gì.

Đào tạo nghiên cứu sâu tuy nói là bị Tống Phức Trân kích thích, nhưng

Nghiêm Chân cũng đã làm việc được một thời gian dài rồi, cũng thực cảm
thấy điều này là nên làm. Dù sao cô không thể ở thư viện làm việc cả đời
được, đến lúc đó vẫn tìm một công việc tốt hơn mà làm.

Nhưng mà đây không phải là nguyên nhân chính mà cô đáp ứng lời đề

nghị của giáo sư Lý, quan trọng là cô bỗng nhiên cảm thấy hai người ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.