LỜI HỨA CỦA ANH LÀ BIỂN XANH CỦA EM - Trang 596

Một chốc thì giải thích không rõ ràng lắm, Cố Hoài Việt chỉ nói đơn giản,

"Không sao đâu bà, chỉ là phẫu thuật thôi bà, không có nghiêm trọng như
vậy."

"Uh, vậy là tốt rồi." Bà nội gật đầu, "Nghe mẹ cháu nói tới tình huống

của cháu, bà nghĩ muốn sang đó mấy ngày nhưng vẫn sợ hai đứa thêm
phiền thôi."

Đơn giản hôm nay mới cùng tiểu gia hỏa này tới đây, vừa vặn là ngày

nghỉ của tiểu quỷ kia.

Cố Hoài Việt cười nhẹ, "Làm cho bà nội lo lắng rồi."

Tiểu gia hỏa kia thì chắp tay sau lưng nhìn Nghiêm Chân đang ngồi xổm,

biểu tình có chút nghiêm túc. Nghiêm Chân liếc mắt nhìn cậu bé, lại liếc
một cái nữ, nhưng thật sự bị đả kích như vậy khiến cho cậu bé này chắc có
chút sợ hãi rồi.

"Làm sao vậy?" Cô một bên thay cậu bé sửa lại nút thắt trên áo, một bên

hỏi.

"Có vấn đề!" Tiểu gia hỏa kia nhìn chằm chằm trần nhà, bày ra biểu tình

của một người đang trầm tư.

"Có vấn đề gì?" Cô giáo Nghiêm càng chột dạ.

Cố Hoài Việt nghe vậy cũng đã đi tới, búng lên trán của tiểu quỷ kia một

phát. Tiểu tử kia đau quá kếu lên, "Ba đừng ồn ào."

Hi, tiểu gia hỏa này... nói lời này mà có bộ dạng rất giống như anh vậy, y

như từ khuôn đúc ra vậy.

Cố Hoài Việt cùng Nghiêm Chân liếc nhau, lại cúi đầu nhìn thấy tiểu gia

hỏa kia ngẩng đầu nhìn hai người, trong ánh mắt lóe lên ý cười, "Con rút

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.