LỜI HỨA CỦA ANH LÀ BIỂN XANH CỦA EM - Trang 594

Đang đúng lúc cô quả thực không biết làm sao để dừng lại, chỉ có thể ở

dưới sự kìm hãm của anh mà hàm hồ phát ra những tiếng rên rỉ, thời điểm
anh đang phụ giúp sự vô lực của cô thì ngoài cửa bỗng nhiên truyền đến
tiếng đập cửa thanh thúy.

Nghiêm Chân lập tỉnh thanh tỉnh lại thần trí,, mà Cố Hoài Việt còn lại là

bất vi sở động, hơn nữa còn ôm chặt lấy cô, không cho cô động đậy.

"Buông em ra, em đi mở cửa..."

"Mặc kệ."

Cùng với sự thành tâm của anh đối nghịch, anh vừa nói xong hai chữ này

thì cửa bỗng nhiên được mở ra từ bên ngoài. Anh nhíu mày, ánh mắt có
chút không kiên nhẫn nhìn về phía cửa, kết quả lại nhìn đến hai người làm
cho anh không khỏi giật mình một chút.

Hai người ngoài cửa cũng như vậy, cũng mở to hai mắt... trố mắt mà nhìn

bọn họ.

Chỉ còn một người có đầu óc chuyển chậm mà thôi, Nghiêm Chân hơi

quay đầu lại, kết quả vừa nhìn thấy hai người kia thì hận không thể ngay tại
chỗ tìm cái hố mà chui xuống đó.

Dĩ nhiên là bà nội cùng Cố Gia Minh.

Rút cuộc vẫn là gừng càng già càng cay, trong bốn người thì bà nội vẫn là

người phản ứng nhanh nhất, ho nhẹ hai tiếng, "Khụ khụ... xem ra... xem ra
chúng ta đến không đúng thời điểm rồi."

Cố tham mưu trưởng cũng nhanh chóng phản ứng lại, còn có thể cười nhẹ

với bà nội, làm cho người ta nhìn không ra sự xấu hổ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.