LỜI HỨA CỦA BÓNG ĐÊM - Trang 128

Brady bước xuống bến tàu và nhanh chóng xuống cầu thang để ra phố.
Vào mùa hè, cả New York đều thích đến đảo Coney để tận hưởng bãi

biển, những chiếc đu quay và các nhà hàng hải sản ở đây.

Mùa đông, từng cơn gió lạnh buốt quét qua các lối đi, đập vào cửa lưới

sắt của những quầy hàng đã đóng cửa nghỉ đông, và chỉ có một nhúm
những người có thói quen qua lại khu vực này đang đi dọc theo con đường
dài lát gỗ phía trên mặt biển.

Brady không biết nên bắt đầu từ đâu. Khu Thủy cung nằm giữa một bên

là những ngọn tháp trên đất liền và một bên là con đường mà mấy ông bà
già người Nga thường đi dạo phía bờ biển. Con phố chính bắt đầu từ phía
Đông và bên dưới lan can đường sắt trên cao là hàng loạt các quầy hàng
nằm san sát nhau. Hàng trăm cửa hàng với bảng hiệu viết bằng tiếng Anh
và chữ Kirin. Nếu phải tìm kiếm ở chỗ này, chắc sẽ mất đến cả tuần.

Brady quay sang phía Tây.

Công viên giải trí. Đã đóng cửa nghỉ đông. Những lối đi hẹp được quây

lưới, mấy chiếc đu quay bị lật ngược hoặc phủ bạt. Một khu đất vắng vẻ và
buồn tẻ.

“Hãy tìm hắn ở quán bar hoặc những nơi bẩn thỉu nhất có thể…”
Chắc chắn phải là đây.

Brady ra khỏi đại lộ Surf và đi vào một trong những phố đi bộ của khu

hội chợ. Những quầy hàng khóa trái, những tấm cửa sắt đóng im ỉm nhắm
mắt sụp xuống vì buồn ngủ, và hàng dãy áp phích đã bong mất một nửa bay
phần phật trong gió, trông như một bộ tóc hoa râm. Chẳng có cơ may tìm
thấy một quán bar nào còn mở cửa ở đây, vào thời điểm này trong năm.

Trong lúc anh đang bước dọc theo một tường rào, có tiếng chân rất

nhanh đuổi theo phía sau khiến anh phải ngoái lại.

Một con chó giống Rottweiler lao ra giữa đám ô tô trẻ em rồi nhảy xổ về

phía hàng rào sủa ầm ĩ, môi trễ xuống, mép sùi bọt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.