LỜI HỨA CỦA BÓNG ĐÊM - Trang 149

“Cảnh sát New York!” Annabel nói to. “Anh Ketter, chúng tôi muốn nói

chuyện với anh.”

Im lặng. Sau đó giọng nói lại cất lên, lần này gần với cửa ra vào hơn.

“Về việc gì?”
“Nếu anh không muốn chúng ta vừa nói chuyện vừa hét vào tai tất cả

hàng xóm của anh tôi khuyên anh nên mở cửa đi!”

Người đàn ông tóc nâu to cao trong bức ảnh nhà Sondra Weaver, lúc này

có thêm bộ ria mép, xuất hiện trên ngưỡng cửa. Hắn mặc áo phông trắng và
quần bó dài bằng cô tông, phía ngoài khoác áo choàng kẻ sọc.

“Các người chắc chắn là muốn nói chuyện với tôi chứ? Có nhầm lẫn gì ở

đây không?”

“Tại sao anh hỏi vậy? Anh không có gì để phải tự trách sao?” Thayer

vừa lên tiếng vừa bước ra trước mặt người đàn ông.

“Đúng vậy.”

“Chúng tôi có thể vào không?” Annabel tiếp tục.
Leonard Ketter không hề che giấu vẻ khó chịu.
“Các người thật là phiền hà!” Và hắn quay lưng lại với hai người sau khi

mở cửa.

Annabel chăm chú quan sát phòng khách: Tấm rèm thả được kéo xuống

một nửa che mất một phần ánh sáng. Ti vi đang chiếu một phim hài. Giấy
dán tường màu cam pha trắng và nâu, phong cách những năm 1970. Bát
chưa rửa từ nhiều ngày chất đống trên bàn khách, những chỗ còn lại đều có
vẻ sạch sẽ, trừ một lớp bụi hẳn do chẳng bao giờ quét dọn. Leonard châm
một điếu thuốc Annabel để ý thấy hắn đi cả tất lẫn dép đi trong nhà. Một vẻ
bề ngoài tương xứng với căn hộ của hắn.

“Anh làm gì? Làm nghề gì?” Thayer hỏi, không khỏi thán phục tầm nhìn

rất đẹp từ cửa sổ căn hộ.

“Bầu sô và nhà sản xuất.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.