LỜI HỨA CỦA BÓNG ĐÊM - Trang 178

“Em yêu, mình nói chuyện khác đi, được không?”
Annabel vừa tò mò vừa cảm thấy mếch lòng, cô rảo bước để đi song

song bên cạnh chồng.

“Nếu ngày hôm nay, chúng ta không thể nói với nhau mọi chuyện thì

không hiểu hai mươi năm nữa chúng ta sẽ biến thành thế nào đây, Brad!”

“Anna, anh đã nói với em là anh không muốn đề cập đến chuyện đó mà.”
“Tại sao? Em chắc rằng anh sẽ không lưỡng lự như vậy với một người

bạn trai đâu. Với em có vấn đề gì sao?”

“Đúng vậy, vì em là vợ anh, chứ không phải là bạn. Nghe này, một người

đàn ông được hình thành từ rất nhiều thứ và em sẽ không muốn phân tích tỉ
mỉ rồi dùng kính hiển vi mà chiêm ngưỡng đâu, tin anh đi.”

“Anh xấu hổ à?”
“Mỗi người đều có một mảng tối nào đó, và hãy tin anh, để mọi thứ được

yên lành, để vợ chồng chúng ta và cả xã hội này được thoải mái, hãy bỏ qua
đi!”

“Đến mức này thì anh bắt đầu khiến em lo lắng rồi đấy.”
“Đó em thấy chưa.”
“Không, em rất hiểu anh muốn nói gì, chỉ là em thấy buồn khi chúng ta

không thể nói chuyện này với nhau. Em cũng là một con người, đôi khi em
cũng cảm nhận được là mình có những khoảng tối rất riêng, anh biết đấy!”

“Dĩ nhiên! Nhưng không giống nhau. Vì em là phụ nữ.”
“À! Thế tức là bây giờ anh lại bắt đầu giở giọng phân biệt nam nữ ra

đấy.”

Hai người bắt đầu cao giọng.

“Hoàn toàn không phải thế! Đó là những thứ liên quan đến bản năng của

mỗi phái, sự khác biệt trong hành vi của nam và nữ. Đừng quên là phần lớn
những gì chúng ta đang làm hiện nay, phần lớn hệ tư tưởng của chúng ta,
chỉ là di sản của hàng nghìn năm tồn tại trong tự nhiên. Phụ nữ có một vai
trò riêng, đàn ông cũng có vai trò của mình! Có thể cách nhìn này là phân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.