LỜI HỨA CỦA BÓNG ĐÊM - Trang 181

24

Được gấp cẩn thận và đặt trên tấm ga giường.

Chiếc khăn mà gã giao hàng trẻ tuổi đã giật mất của anh. Để ‘các ông

chủ’ của hắn có thể ngửi mùi anh, tìm bắt anh.

Brady phải dựa vào cửa tủ mới đứng vững nổi.
Gã thanh niên đội mũ lưỡi trai đã đến tận đây.
Không! Là chúng. Bộ tộc. Một lời cảnh báo, đúng rồi, một lời cảnh báo

chó chết! Những tên này thật bệnh hoạn!

Anh sẽ phải làm gì đây? Báo cho Annabel biết, gọi cảnh sát và…
Và nói với họ tất cả ư? Rằng mình quan tâm đến những chuyện điên rồ

này ư? Để rồi cảnh sát sẽ lục lọi cuộc sống riêng tư của mình và để cuối
cùng phát hiện ra rằng mình đã có mặt lúc Rubis tự tử? Để rồi buộc tội
mình vì đã bỏ trốn? Buộc tội mình giết người ư?

Không được. Annabel sẽ không bao giờ hiểu. Anh sẽ mất cô. Tốt nhất là

tự làm mọi việc để không bị chú ý. Tự mình giải quyết mọi việc.

Những gã này không nguy hiểm… anh tự nhủ. Chúng làm như vậy chỉ

để khiến mình sợ thôi, để mình quên chúng đi. Chứ không phải để tấn công
vợ chồng mình.

Vậy nhưng chính bản thân anh cũng không tin vào điều đó. Nếu chúng

muốn tóm được anh, trừng phạt anh, thì điều anh mong muốn nhất chính là
Annabel không bị liên lụy. Anh cần phải tránh xa chúng.

Có lẽ chúng đã đi xa rồi. Chúng sẽ không mạo hiểm ở lại, vì mình có thể

gọi cảnh sát…

Nhưng anh vẫn cần chắc chắn về điều đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.