LỜI HỨA CỦA BÓNG ĐÊM - Trang 188

Lần này, Brady mở mắt.
Tiếng động là có thật, không phải từ trong suy nghĩ của anh.

Lửa trong lò sưởi đang tắt dần, không khí trong căn nhà gỗ khá lạnh.

Không có chút ánh sáng nào, ngoài một quầng sáng lờ mờ chiếu qua cửa
sổ, mặt trăng đang bị mây che khuất.

Cửa sổ!
Tiếng động vọng vào từ phía bên ngoài.

Tic.
Brady nhìn thấy một viên sỏi nhỏ đập vào ô kính cửa sổ, người anh cứng

đờ lại. Ngay lập tức, anh biết rằng đó không thể là một con vật. Quá đều
đặn. Có ai đó đang nhằm vào đây.

Anh há miệng để thở. Mồ hôi túa ra hai bên thái dương.

Tic.
Annabel vẫn đang cuộn tròn trong chăn.
Brady định giơ tay lay cô dậy, trước khi đột ngột dừng lại.

Anh biết rất rõ ai đang ở đây, để gọi anh.
Anh không thể để vợ mình dính vào chuyện này. Anh nhẹ nhàng ra khỏi

giường và thầm cảm ơn giấc ngủ sâu của Annabel sau mỗi lần làm tình.
Anh vo viên quần áo rồi ra khỏi phòng để mặc chúng.

Khi đã đi xa khỏi ngôi nhà, anh bật đèn, rồi giơ hai tay lên. Cái lạnh

nhanh chóng gặm nhấm anh, gió rít lên giữa những bụi cây.

“Tao đây,” Brady gọi.
Có tiếng cành cây gãy bên kia, chỗ sườn núi phía Bắc. Nhờ quầng sáng

đèn pin dẫn đường, anh vội đi tới đó.

Một cành thông sột soạt như mũi của một con tàu ở phía đầu con đường.

Chúng đang rủ anh xuống núi vào rừng.
Brady quay lại liếc nhìn phía sau. Không thấy ánh sáng nhà Annabel vẫn

đang ngủ. Một tia rắc khô khốc, ở thấp hơn. Chúng đang tách anh xa khỏi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.