LỜI HỨA CỦA BÓNG ĐÊM - Trang 248

“Đúng vậy.”
“Có ai nhìn thấy anh ra vào nhà hay không?” Thayer hỏi.

“Tôi làm sao mà biết được, cái đó phải hỏi hàng xóm.”
Annabel: “Anh có nhận hay gọi cú điện thoại nào từ nhà đi không?”
“Ừm, tôi cũng không nhớ nữa, có lẽ có…”

Thayer: “Anh có ô tô riêng chứ?”
“Có.”
“Hãng nào? Dòng nào?”

“Honda, Civic. Có liên quan…”
Annabel: “Anh có sở hữu một loại bình xịt gây mê nào không?”
“Không.”

“Một gậy bóng chày hay một cái nạy đinh?”
“Ừm… có, một cây gậy cũ. Nhưng tôi không dùng nó một thời gian rồi.”
Thayer: “Anh đã từng mua hoặc từng được ai đó cho một dụng cụ banh

miệng chưa?”

“Một cái gì cơ? Tôi còn chẳng biết nó là cái gì!”
“Anh đã từng tới Bắc Bergen chưa?”
“Cái tên đó chả có nghĩa gì với tôi…”

“Lần cuối cùng anh đến New Jersey là khi nào?”
Những câu hỏi liên tục được đặt ra khiến Ketter không có đủ thời gian

suy nghĩ, mà chỉ kịp trả lời. Annabel tiếp tục ngay sau Jack và anh lại nối
tiếp, cứ như vậy nhằm gây áp lực lớn hơn. Sau mười phút, Leonard Ketter
vã mồ hôi, mắt hết đảo từ người này sang ngươi kia, gần như hốt hoảng.
Hắn giơ tay ra trước mặt và phản kháng. “Ôi, ôi, ôi! Nếu như tôi bị kết tội,
dù là tội gì đi nữa, thì làm ơn nói với tôi để tôi thuê luật sư, chứ hãy thôi cái
kiểu tra hỏi tôi như thể tôi là thằng khốn nạn nhất trong những thằng khốn
nạn đi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.