LỜI HỨA CỦA BÓNG ĐÊM - Trang 291

40

Đại lộ Foch.

Dải nhựa đường dài dằng dặc nằm giữa những mái nhà nâu đen và xám

xịt. Đại lộ lớn, có vỉa hè rộng rãi với hàng sồi to đang vươn cành nhánh dài
nhiều mấu ra níu lấy những sợi cáp trên cao.

Brady thường nghe nói về South Jamaica như một khu vực nổi tiếng tồi

tệ và đầy rẫy tội phạm. Vậy mà lúc này đây, anh gần như không tin nổi rằng
mình đang ở trong khu phố này. Không có những tòa nhà với mặt tiền thảm
thương, những khu đất rộng, hay hình graffiti vẽ các băng nhóm trên tường,
chỉ có những căn nhà nhỏ nằm san sát, và bị ngăn cách bởi những lối vào
tối om, dẫn đến phần sân nằm khuất đằng sau. Đây rõ ràng là một trò chơi
với những quân bài domino bất biến. Nơi trú ngụ của một tầng lớp trung
lưu năng động và bận rộn, làm việc để trả tiền nhà, để hoàn lại khoản tín
dụng đã dùng mua xe, để dành đi du lịch và chuẩn bị một kế hoạch tài
chính để cho con học đại học.

Bỗng nhiên Brady tự hỏi điều gì sẽ xảy ra nếu cỗ máy của nền văn minh

không còn hoạt động nữa? Nếu nền kinh tế bị suy thoái tất cả những con
phố sạch sẽ và trật tự này sẽ ra sao? Nếu căn nhà đầu tiên sụp đổ, không chỉ
ở phía mặt tiền mà cả phía bên giáp với nhà hàng xóm, và kéo theo đó là sự
sụp đổ từ từ của tất cả mọi người thì sao? Liệu một ngày nào đó, một cuộc
khủng hoảng có thể trực tiếp quật ngã những con người như người dân ở
đây và hủy hoại những cuộc đời này không?

Tương lai của họ sẽ ra sao? Bao nhiêu người trong số họ sẽ đứng lên

được? Bao nhiêu người, do phải chịu những cú xốc, không thể gượng dậy
được? Và sẽ để mình dần rơi vào thế giới ngầm, để rồi một ngày trở thành
thành viên của cộng đồng chuột chũi?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.