LỜI HỨA CỦA BÓNG ĐÊM - Trang 335

Brady đã không hề để ý đến bà ta, chỉ vì bà ta có vẻ thật thà.
Vậy nhưng trong cuộc nói chuyện của Gunroe với Triponelli, hắn đã sợ

rằng kẻ lạ mặt trong nhà hắn có thể chính là người đã đến lùng sục tại khu
nhà nghỉ trước đó.

Làm sao chúng biết được rằng Brady đã lần ra địa điểm quay phim?

Không ai có thể biết được. Lần này thì anh chắc chắn: Đêm đó, không có ai
theo dõi anh, với thời tiết xấu như thế, không ai có thể lái xe lên đồi mà
không bật đèn pha trong khi anh lại không phát hiện ra gì cả.

Chỉ còn một khả năng: Bà già gác cổng đã khai ra anh. Bà ta biết nhóm

Bộ tộc. Quan hệ giữa họ phải hơn hẳn mối quan hệ giữa khách hàng và
người bán. Bà ta đã giở thủ đoạn.

Brady dừng xe để thanh chắn đằng trước cách cửa ngôi nhà khoảng gần

một mét rồi nhanh chóng vào trong, trước khi bà ta kịp nhấc điện thoại.

Vừa đi sang phía bên hành lang dẫn đến quầy lễ tân, anh vừa hét lên: “Bà

Leunox?”

Anh vẫn nhớ cái tên mà bà ta tự xưng. Một cái tên giả ư?
Và tại sao hôm đó bà ta lại kể về Bộ tộc với anh chứ?

Để nhanh chóng thoát khỏi mình mà không khiến mình nghi ngờ gì. Để

được yên thân. Bà ta không muốn bị phiền phức. Hơn nữa bà ta chỉ nói với
mình những điều mình đã biết.

Người phụ nữ mảnh khảnh tóc bạc xuất hiện bên cánh cửa.
“Xin chào, tôi có thể giúp gì cho…” Bà ta ngưng bặt lúc nhận ra Brady

và phải cố gắng mới nở được một nụ cười. “Ồ, là anh đấy ư? Tôi có thể
giúp gì cho anh?”

“Đừng đóng kịch nữa, vô ích thôi, tôi biết là bà đã đùa bỡn tôi. Bà có

biết Bộ tộc.”

“Sao cơ? Anh hiểu nhầm tôi rồi.”
Brady đấm mạnh xuống quầy lễ tân.

“Sự thật?” Anh hét lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.