LỜI HỨA CỦA BÓNG ĐÊM - Trang 420

“Kết thúc rồi,” cô thú nhận với vẻ tiếc nuối. “Em sẽ hoàn thành báo cáo

trong ngày hôm nay. Không điều tra thêm nữa.”

Cô giơ một tay lên, bực bội:

“Chúng ta không thể lúc nào cũng thành công,” cô buồn bã nói.

⬘   ⬙   ⬘

Brady quay trở lại khách sạn vào đầu buổi sáng. Anh khẽ gõ cửa căn phòng
trước khi dùng chiếc chìa khóa thứ hai của mình để mở cửa.

Lydia đang ngồi trên giường xem ti vi, đèn ngủ ở đầu giường vẫn sáng.

Căn phòng như còn chìm trong giấc ngủ.

Cô gái trẻ có vẻ tươi tắn hơn, nét mặt bớt ủ rũ, và trong một khoảnh

khắc, Brady ngạc nhiên khi bỗng thấy cô ta thậm chí còn có vẻ hấp dẫn.

“Quần áo này,” anh vừa nói vừa chìa một chiếc túi ra trước mặt cô ta,

“hy vọng là vừa với cô, còn đây là bánh rán cho bữa sáng.”

“Anh thật tốt bụng.”
Cô nhấn nút điều khiển tắt tiếng ti vi đi.

“Cô thấy thế nào rồi?” Chàng nhà báo hỏi.
“Khỏe hơn rồi.”
“Thế còn vết thương?”

“Tôi vừa thay băng lúc nãy.”
“Cô vẫn không muốn đi bác sĩ à?”
Cô ta lắc đầu.

“Cô có thể tin tưởng họ, cô biết mà.”
“Tôi không muốn.”
Brady không biết phải nói tiếp thế nào. Anh đến ngồi bên cạnh cô ta.

“Lydia, sớm hay muộn cô cũng phải đi khỏi đây.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.